Lucy từ lúc vào phòng làm việc riêng của Từ Niên, vẫn trong trạng thái hai tay khoang trước ngực, đôi lúc ánh mắt híp lại như đang suy nghĩ nhưng thực chất lại đang nhìn Mạc Cao Kì như muốn tra khảo điều gì đó. 
- " Có chuyện gì?" 
- " chất đề kháng trong người Hạ Vy sinh ra khiến cho Ethly không hoàn toàn hoạt động hết được tác dụng của nó, thậm chí cô ấy vẫn còn nhớ Mộ Tuyết Hoa là ai, cô ấy vẫn nhớ cuộc sống trước kia chỉ là đã quên đi hoàn toàn Cổ Lão và cậu, Mạc Cao Kì là ai?" 
- " đừng nói nữa" 
- " Mạc Cao Kì" - Từ Niên khẽ gọi, anh biết trong lòng người bạn chí cốt của mình hiện đang bồn chồn đến nhường nào, thậm chí là sợ hãi, sợ rằng người hắn yêu sẽ quên đi hắn và không nhận ra mình là ai? cứ đà này, việc Hạ Vy chọn quay về Bạch Sa nới trại mồ côi nhà cô ấy, rời khỏi Thượng Sa nơi có Mạc Cao Kì người mà cô ấy từng yêu chỉ là sớm hay muộn thôi. 
Mạc Cao Kì vô thức đưa tay lên vò đầu mình, hắn gục đầu xuống, bất lực, hoàn toàn là bất lực, người có quyền, kẻ có tiền vô biên như hắn hiện trong hoàn cảnh này cũng xin tay giơ hàng, hắn không thể ép buộc người mình yêu, hắn sẽ không bao giờ làm vậy. Lucy thở dài, cô tiến đến vỗ tay lên vai hắn như an ủi, nhưng cô lại không nói " rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi". Khi nhìn thấy Tuyết Hoa cô hoàn toàn đã suy nghĩ đến trường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680563/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.