- " Bác sĩ Từ Niên, Mạc tiên sinh tỉnh rồi ạ "- Tiếng y tá riêng phụ trách cho Mạc Cao Kì hớt hải cất lên, lát sau đã có đội ngũ Bác sĩ chuyên nghiệp có mặt đầy đủ ở phòng bệnh của hắn. Cố Từ Niên nhìn Cao Kì ánh mắt mơ màng mở nhìn lên trần, anh tiến đến cầm chiếc đèn chuyên dụng của bác sĩ soi chiếu kiểm tra nơi đồng tử của hắn.
- " Các phản ứng khác thế nào?"
- " Máy đo cho thấy ngài ấy hoàn toàn bình thường, nhịp tim chạy đều ổn định, chỉ là chưa có nhận thức tỉnh táo hoàn toàn"
- " được rồi." - Từ Niên hắng giọng, anh giơ bàn tay trước mặt hắn, tiến trình dò xét.
- " Mạc Cao Kì nhận rõ đây là số mấy chứ"
Ánh mắt hắn mơ màng nhìn Từ Niên rồi đến tay hắn khẽ gật đầu, anh than nhẹ " tốt rồi"
- " Để bệnh nhân nghỉ ngơi, 2 giờ sau tiến hành kiểm tra lại"
Các y tá vừa lui ra, ngoài cửa lại xuất hiện tiếng guốc kêu, đó không ai khác là Lucy, nhìn vài giọt mồ hôi lăn trên má cô, có thể thấy cô đã đi đến đây với vận tốc nhanh nhất.
- " Từ Niên thế nào rồi?" - cô nhẹ giọng hỏi. Sau khi cứu Hạ Vy và được lão Vương sơ cứu và đưa về Thượng Sa chữa trị vết thương, Mạc Cao Kì đã trong trạng thái hôn mê, bất tỉnh hoàn toàn, may thay vẫn cứu được, chỉ trách hắn dù đau nhưng lại cố chịu đựng.
- " không tệ, gãy xương chân, các vết thương sau lưng bị tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680560/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.