Vy Vy choáng quá. Nhưng cô choáng không phải vì mệt mà vì ai nói kia kìa, hai má nưng nựng màu hồng phấn, rúc rúc vào lòng hắn. Lời hắn nói sao mà như suối chảy trong tim cô, lời hắn hắn vừa hùng hổ tuyên bố với người khác, sao như lời thủ thỉ nhỏ trong tai cô vậy. Cô bị ngược à.
- " Chúng ta đi "
- " Thả em, thả em xuống đi " - hai tay cô vòng qua cổ hắn, mặt cúi xuống, ngửa lên lại thấy ánh mắt hơi cười của hắn. Cô đang ngại. Cô đấy, yêu hắn là thế, khổ nỗi dần dần được hắn chiều mà tính thay đổi đi rồi. Như một đứa trẻ chẳng lớn, mà Mạc Cao Kì lại chẳng bao giờ than phiền về điều ấy, nên cô cứ vô tư thôi. Hai chữ "phu nhân" cất lên ấy, cô biết hắn không bao giờ nói chơi, cũng chẳng biết được tương lai hai đứa ra sao nhưng cô chỉ muốn hắn luôn cưng nựng cô như này, chứ đừng ruồng bỏ cô, con gái như cô nhạy cảm lắm. Cô trẻ con đấy, mặt dày, tham ăn đấy, hắn bảo thế mới cưa được hắn nhưng không tham ăn, mặt dày thì cũng đâu phải là cô. Khổ nỗi cái tên này cưu xong mới biết tính ra sao, mặt dày mà mẹt như cái mâm, chai lì, bỡn cợt, châm chọc người khác là giỏi. Nói thế thôi chứ chắc chỉ có mình cô hắn đối như thế. Thương lắm, nhìn cái vết hơi thâm dưới mắt dù đã được phấn che đi nhưng cô vẫn nhận ra, vài sợ râu đã mọc. Vài lúc trán cô chà lên cái cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680513/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.