Bong bóng, đu quay, các trò chơi mạo hiểm, hề... tượng trưng cho cái gì? Đương nhiên là trò chơi đu quay.
30 phút trước.
Sau khi chén xong bữa lẩu, Hạ Vy có chén thêm một bánh kem trên đường đi mà Mạc Cao Kì đã "nhỡ" mua.
- " Bây giờ em muốn đi đâu "
- " Đi đâu á "
- " Ừ tùy em "
- " Đi công viên trò chơi đi "
Đó lý do chỉ đơn giản như vậy thôi.
*********
Hiện tại thì suy nghĩ của từng người là:
- Hạ Vy: Oa thích quá! Nhìn là muốn đi rồi, nhiều trò chơi hay quá... bla bla.
Nhưng trái ngược lại thì.
- Mạc Cao Kì: Đây là đâu, sao tôi lại ở đây, đây là công viên trò chơi trẻ em mà... tôi đâu phải trẻ em. Chắc Hạ Vy dẫn đi nhầm rồi.... cái tròn tròn xoay kia là cái gì, còn treo lơ lửng nữa. Khiếp? Lạ người... "
- " đi " - Hạ Vy lên tiếng một cách chắc nịch, cầm tay hắn kéo vào mua vé.
- " Em chắc chứ "
- " Chắc "- Nói rồi, cô đưa mắt nhìn hắn.
- " Hay là anh sợ... "
- " Không "
- " Chắc chứ "
- " Chắc "
.............
Từ khi hắn nói vậy, Hạ Vy liền cất tiếng cười hề hề, càng ngày càng lớn. Rõ ràng mọi hôm, nụ cười cô nó thánh thiện như vậy, sao bây giờ lại tham hiểm thế này...
- " Bác à cho chúng cháu vé trò chơi cảm giác mạnh nhất đi ạ " - Hạ Vy tự tin nói, như kiếu mấy trò chơi này là cỏn con. Chả bù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680506/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.