Chạy một mạch xuống nhà hàng, hắn không hỏi cô mà gọi đồ ăn nhanh thoăn thoắt. Bởi hắn biết người như Hạ Vy thì cái gì cô chả ăn được. Con lợn này ăn trôi nhà trôi cửa.
Hắn đẩy ghế cho cô, xếp lại khăn dùng, chưa bao giờ hắn lại dịu dàng với một người như thế này.
Cạch một tiếng, ly rượu đã được rót sẵn, mùi sapanh mặn thỏa lên lại khiến cô nhớ lại đêm qua. Mặt đỏ dựng hết cả lên rồi rất nhanh lại thay đổi trước những mùi thơm nghi ngút từ những món ăn thơm lừng, béo ngậy. Miếng cá hồi phi lê vàng thơm, những lát bánh mì vàng được xếp gọn gàng, buộc nơ đến đáng yêu, bên cạnh là phô mai hạng sang.
Pasta thịt bò được xếp một cách đẹp mắt và cuối cùng là món bánh kem việt quất, sôcôla tráng miệng, đúng vị cô thích. Mà kể ra Mạc Cao Kì hẳn phải rất là hiểu rõ khẩu vị của cô. Toàn món cô ưu chuộng bảo sao sau mấy ngày mà cô đã tăng cân rồi. Nhưng không sao, cả thanh xuân cô dành để ăn, ăn là lẽ sống của cô.
Nhìn mắt ai tròn, nhìn chằm chằm đồ ăn, hắn lại thấy buồn cười. Một dòng cảm xúc mà người ta gọi là hạnh lại trào lên, tựa như một đôi yêu nhau vậy, hai người chống tay, miệng nở cười mà bắt đầu thưởng thức.
- " Ưm... " - trước những món ăn thơm ngon và hiếm khi được ăn này, cô không khỏi sung sướng, kên một tiếng như sự thỏa mẵn trong lòng thay lời nói. Như mọi khi, cứ có đồ ăn ngon là cô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680490/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.