Editor: Trục Nguyệt
"Cô là Lâm tiểu thư sao?"
Nghe được giọng nam trầm thấp hùng hậu, Lâm Mộng Tuyết ngước mắt, đập vào
mắt là một nam nhân suất như yêu nghiệt.
Hắn rất cao, rất khốc, mặc tây trang màu đen, mặt mày âm trầm, hình như là tới đòi nợ.
Nàng đứng ở cửa chính ngục giam, nàng mới vừa từ bên trong thăm hỏi phụ thân đi ra, trong lòng sầu muộn có thể tưởng tượng được, thậm chí vệt nước mắt trên mặt nàng còn chưa khô, hốc mắt hồng hồng vẫn còn ướt át.
"... Là ta." Do dự vài giây, Lâm Mộng Tuyết gật đầu.
Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, phụ thân té ngựa, thiếu rất nhiều khoản nợ kinh tế, nợ nhân tình, nàng thân là con gái, cần phải thay cha gánh chịu nhiều hơn.
Chỉ là, bả vai của nàng hoàn toàn rất nhu nhược, nhưng Lâm Mộng Tuyết chưa bao giờ sợ qua.
"Ta là trợ lý Mục tiên sinh." Nam nhân đơn giản nói, ngay cả tên của mình cũng lười báo, có lẽ sự tồn tại của nàng quá nhỏ bé, hắn nghĩ không cần phải ... Nói ra tên của mình.
"Mục tiên sinh?"
"Mục Thần Phong."
"Nga." Nghe được ba chữ kia, Lâm Mộng Tuyết thấp thỏm trong lòng, nhưng nàng vẫn tự nhiên lên tiếng.
Mục Thần Phong là tổng giám đốc Tam Hoà, hắn còn có một thân phận, đó là vị hôn phu chưa từng gặp mặt của Lâm Mộng Tuyết.
"Mục tiên sinh để ta thay mặt hắn đến đối với ngài và nhà của ngài biểu thị an ủi." Từ câu nói đầu tiên thì yêu nghiệt trợ lý trên mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-nhi-hon-quyen-tong-giam-doc-nguoi-that-dung-la-khong-khach-khi/117023/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.