Lục Hàn cũng không quên đáp lại: "Vâng ạ, là mẹ cháu bảo cháu đến, mẹ có nói mẹ rất nhớ bà, có dịp sẽ đến chơi với bà."
"Vậy thì quá tốt rồi, bà cũng nhớ nó lắm đây."
Tăng Thanh nghe được những lời này, không nhịn được mà cười chế giễu Mạc Tuệ: "Thì ra Lục thiếu đến không phải vì cô, ha ha, buồn cười thật. Vậy mà có người còn tự đề cao bản thân gớm đấy!"
"Cô im miệng cho tôi."
Tăng Thành đáng chết!
Lần này, đến lượt cô ta bị chỉ trỏ, mà nét mặt gượng cười một cách khó coi: "Lão phu nhân à, bà và A Hàn quen nhau tại sao không nói cháu biết chứ?"
Bà già đáng chết, hại tôi hôm nay mất mặt!
Lão phu nhân không thèm để ý đến Mạc Tuệ, cố ý kéo Mạc Hy đứng ra: "Cháu còn nhớ đây là ai không? Là Hy Hy đó."
"Vâng." Lục Hàn cười đầy ẩn ý: "Chúng cháu từng gặp nhau rồi."
Đột nhiên lại dịu dàng như vậy, làm người ta không quen aaa!
Khoan đã!!!! Anh ta nói từng gặp nhau, chẳng lẽ tên biến thái Lục Hàn định kể cho bà nghe chuyện cô chụp lén. Không được, Mạc Hy chu chu cái môi nhỏ nhắn của mình, hướng mắt nhìn về Lục Hàn. Ý chỉ đừng ăn nói linh tinh.
-------còn----
Lục Hàn nghiêng đầu hỏi cô: "Mạc tiểu thư thật không nhớ chúng ta từng gặp nhau sao?"
Mạc Hy bất mãn, đánh trống trong lòng: "À, à, chúng ta từng gặp nhau sao?"
Ánh mắt cô trừng anh, nói nhỏ: "Tốt nhất anh nên bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050494/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.