Mới đó mà Mộ Khải Uy và Lục Khắc đã gần như chìm vào men say. Đầu óc quay cuồng không thể nào chịu được. Mộ Khải Uy cầm chặt ly rượu trên tay, đôi môi hồng hào có chút giật giật do say, lên tiếng nói:
"Anh ba à, hôm nay có anh cùng em uống rượu giải sầu thật vui làm saoooo."
Thanh âm của rượu là vậy, da diết và đầy khốn khổ. Lục Khắc nghĩ vậy, liền khoác lấy vai Mộ Khải Uy, nói: "Anh biết em đang rất đau lòng, đừng cố gồng lên mạnh mẽ nữa, không có bông hoa này thì mình hái hoa khác, em cần gì phải cố chấp vì một loài hoa, có đúng đúng không?"
Mộ Khải Uy bật cười, gương mặt của hắn đỏ ửng lên, còn hai bên mắt thì sắp lịm hẳn đi rồi: "Anh ba nói rất đúng, cơ mà anh vẫn chưa biết gì sao?"
Lục Khắc ngây ngô nhìn Mộ Khải Uy, cũng không tỉnh táo là mấy: "Biết gì là biết gì hả?"
Mộ Khải Uy được chuyện, cười đầy vô hại: "Thật ra… ra em và Mạc Hy không hề yêu nhau, ha ha ha, và cả việc cắm sừng là không hề có."
"Hả?" Lục Khắc giật tít, ngà ngà tỉnh: "Em nói là thật sao?"
"Đúng vậy, trước giờ em và Mạc Hy chỉ đóng giả làm người yêu mà thôi, vậy mà anh hai còn cố tìm cách để chia rẽ bọn em, còn cảnh cáo Mạc Hy tuyệt đối không được có những mối quan hệ khác, nghĩ lại thật làm em thấy mắc cười mà." Mộ Khải Uy nói xong, gần như cảm thấy thoải mái hơn hẳn, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050453/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.