Ăn trọn quả đấm kia của cô vô tình đã đánh thức con quỷ dữ trong người của Lục Hàn, anh gầm gừ tên cô: "Mạc Hy, cô chán sống rồi đúng không?"
Nếu anh nhớ không lầm đây là lần thứ hai cô đánh anh. Nhận thấy sự hung hãn kia, Mạc Hy liền trưng ra bộ mặt đáng thương, vờ vịt nói: "Xin lỗi anh, lúc nãy là do tôi mộng du nên đã đánh nhầm vào anh, xin lỗi…"
"Xuống xe ngay cho tôi." Lục Hàn vừa xoa xoa gò má của mình, vừa lên tiếng ra lệnh.
Anh không làm gì cô là may mắn lắm rồi, rất nhanh cô mở cửa đi xuống. Ngay lập tức Lục Hàn hiên ngang cầm tay cô dẫn vào bên trong. Mạc Hy đưa mắt nhìn lên, miệng nhỏ thốt lời: "Nhà hàng Tâm Hoa."
Lại quay qua hỏi anh: "Lục tổng trễ lắm rồi mà anh vẫn còn muốn ăn nữa sao?"
"Tất nhiên không phải tôi ăn rồi, mà là cô đó."
Lục Hàn có lòng tốt đưa cô đi ăn, thật không ngờ còn bị cô đánh úp. Muốn làm người tốt một hôm cũng khó.
Mặc khác, Mạc Hy nhìn anh với ánh mắt hài lòng, cô không nghĩ anh còn nhớ đến việc cô vẫn chưa có gì lót bụng, xem ra anh vẫn còn lương tâm đi.
Bước vào bên trong, phục vụ vẫn như thường lệ ra nghênh đón: "Lục tổng, xin chào ngài, rất vui vì ngài đã đến."
Lục Hàn bày ra bộ mặt lạnh tanh, làm cho không khí từ nóng cũng thành lạnh, lười biếng đáp: "Ừm."
Ngay sau đó dẫn cô lên phòng ăn dành riêng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050422/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.