Từng lời, từng câu từng chữ như bổ vào tai, trợ lý sợ sệt khóc lóc, bày ra vẻ mặt cầu cứu: "Chị Tuệ em phải làm gì đây, em, em không muốn ăn cơm tù đâu, hu hu hu."
Mạc Tuệ không chịu thua, khẽ khàng nói: "Cô bình tĩnh đi."_ Rồi tự mình phản kích: "Đồng Anh Anh cô nói ngậm máu phun người, nói suông thì ai mà không nói được, có giỏi thì lấy bằng chứng ra đi, nếu như không có thì lập tức câm miệng."
Cái mà Mạc Tuệ không lường trước được là Đồng Anh Anh đã quay video lại, cách làm vẫn như lần trước: "Tôi có bằng chứng."
Cái gì? Cô ta đã quay phim lại sao?
Đồng Anh Anh giơ cao điện thoại lên để mọi người đều thấy, hình ảnh trợ lý của Mạc Tuệ hiện rõ rành rành, không thể chối cãi được nữa.
Thấy hình không khả quan là mấy, tất cả chứng cứ đều rõ ràng, Mạc Tuệ biết chắc sẽ không trốn chạy được, cho nên nghĩ ra mưu kế đổi toàn bộ lỗi lầm lên người của Lâm Giai. Quơ tay tát mạnh vào gò má của Lâm Giai, vẻ mặt hiện lên sự giận dữ: "Không ngờ cô lại làm ra chuyện như vậy, cô khiến tôi quá thất vọng."
Nhận thấy sự quay lưng đầy vô tình của Mạc Tuệ, Lâm Giai có chút kinh ngạc: "Mạc Tuệ, cô dám…"
Mặc kệ biểu hiện của Lâm Giai như thế nào, Mạc Tuệ bày ra bộ mặt khắc khổ: "Thành thật xin lỗi mọi người, là do tôi không biết nhìn người nên hôm nay mới xảy ra cớ sự như vậy, mặc dù Lâm Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050414/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.