Lục Hàn vẫn còn chìm nghỉm vào sự tức tối tột phần thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo lên đánh bay tâm trí hỗn loạn của anh, Lục Hàn nhanh tay nghe máy: "Mẹ tìm con có việc gì ư?"
Rất hiếm khi thấy mẹ gọi cho anh kể từ khi chuyện của Mạc Hy và Mộ Khải Uy diễn ra thì gần như bà ấy chỉ để tâm đến Khải Uy mà thôi. Lần này điện thoại cho anh ắt là có chuyện
Trình Mỹ cất lời khắt khe: "Con mau về nhà ngay cho mẹ, bất kể con đang bận việc gì cũng về cho bằng được."
Dứt lời, Trình Mỹ tắt máy, cũng không để Lục Hàn nói thêm câu nào thì tiếng 'tút tút tút' đã vang lên đầy tai. Lục Hàn cất điện thoại vào túi quần rồi nhanh chóng lái xe về Lục Gia. Khi đến nơi anh đã cảm nhận thấy mùi thuốc súng, câu nói đầu tiên thốt lên: "Ba mẹ rốt cuộc là có chuyện gì mà lại hối hả con về nhà thế?"
Hai ông bà Lục gia ngồi nghiêm nghị trên ghế, hầu như gương mặt của hai người không mấy tốt cho lắm, thể hiện rõ sự khó chịu. Phải mất tầm mấy giây sau ba của anh mới đứng bật dậy, ngữ khí vang lên có rất nhiều sự thất vọng trong đó: "Con có biết từ trước đến nay con chính là đứa mà ba mẹ tin yêu nhất, bởi vì con làm chuyện gì cũng rất cẩn trọng và dứt khoát, vậy mà ngày hôm nay chính sự tin tưởng đó của ba mẹ dành cho con đều sụp đổ hoàn toàn, bản thân con quyết đoán nghiêm nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050393/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.