Ánh sáng mặt trời chiếu vào mắt Mạc Hy, chỉ nhìn rõ được một bên mặt tuấn mỹ của người đàn ông, giây phút này như ngừng động. Lục Hàn khó nhọc nắm lấy tay cô lên tiếng bảo: "Mạc Hy, nắm chặt tay tôi."
Cô sắp trong trụ được nữa, nhưng rất cố sức nắm chặt tay Lục Hàn, ghì chặt Manh Manh trong lòng và bảo Tiểu Trạch ôm chắt mình, hy vọng đều đặt hết lên người Lục Hàn.
Sức nặng của cả ba người không hề nhẹ, Lục Hàn cố sức kéo cô, mồ hồi đã phủ kín trán anh. Từ nhỏ sức anh đã mạnh, cộng với việc thường xuyên rèn luyện thân thể nên sức khỏe rất tốt, cố sức kéo mạnh một cái đã kéo lên được.
Cùng lúc này lớp tuyết sau bọn họ đã đổ ngả lấp cả hố tuyết.
Lục Hàn và Mạc Hy thở hổn hển, ánh mắt cô mờ mịt nhìn lấy Manh Manh trong lòng và xoa đầu Tiểu Trạch, trong người đã nhẹ nhõm an tâm.
Lục Hàn tức giận lườm Mạc Hy, người phụ nữ này sao có thể mạnh mẽ liều mình như vậy? nếu không có anh đến kịp thì hậu quả sẽ ra sao đây?
"Mạc Hy, tôi chưa thấy ai cứng đầu như cô cả."
Mạc Hy vẫn thở khó nhọc, sờ lên mặt Manh Manh, lo lắng nói: "Anh xem... xem Manh Manh có sao không?"
Nói rồi, Mạc Hy cũng không chịu nổi nữa trực tiếp ngất đi. Tiểu Trạch hoảng hốt lay người gọi mẹ, rất sợ cô xảy ra chuyện.
Cuối cùng Lục Hàn bế Mạc Hy về, còn Tiểu Trạch thì cõng Manh Manh, bảo người gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050377/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.