Lúc này tại Hội Sở Khải Triệt bốn người Đàm Khúc Khuê đang xôn xao cả lên. Đàm lão tứ đập bàn, dõng dạc mà khẳng định: “Thật mà! Tôi nói đều là sự thật đấy! Tôi thật sự là đã trông thấy Lục Hàn và một người phụ nữ đi ra từ cục dân chính!”
Hai người kia đá ánh mắt nhìn nhau, rõ là không tin lời mà Đàm lão tứ vừa nói ra. Lục Khắc nâng ly rượu vang trong tay, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Đàm lão tứ.
“Thôi đi, cậu tưởng ai sẽ tin cậu? Anh tôi đi kết hôn với ai mà tôi lại không biết cho được à.”
Tứ Bách Lạc ở bên cạnh cũng gật đầu tán thành, thêm vào mấy câu:
“Phải đấy! Người khác thì không nói, sao đến cậu cũng như vậy. Mấy năm này người theo đuổi Lục Hàn còn ít sao, nhưng cậu ấy trong lòng đều không chứa nổi một hạt cát. Sao có thể tự dưng lại đi kết hôn với ai được. Đàm Khúc Khuê, có phải cậu hoa mắt rồi không?”
Những lời này cũng không phải không có lý. Đàm lão tứ thực sự là không thể phản bác được những gì hai người này nói. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Anh ta là thật sự trông thấy Lục Hàn đi ra từ cục dân chính với người phụ nữ nào đó mà.
Ai thì còn có thể nhìn lầm được, chứ Lục Hàn đó thì sao có thể. Cái khí chất đó, gương mặt đó, huống hồ đều là chỗ bạn bè lâu năm sao có thể nói là nhìn lầm.
Ể nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050342/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.