Hình như lần này Mao Thần Kiệt không thể chấp nhận được sự thật này, cô làm hắn quá thất vọng, hắn yêu cô đến như vậy mà cô nỡ lòng lại trao trái tim cho một người khác. Trong chuyện này người có lỗi nhất vẫn là cô, cô không hề phủ nhận điều đó, lấy hết dũng khí đứng dậy, Mạc Hy chỉ đành nói: "Em xin lỗi, xin lỗi vì thời gian qua đã lừa dối anh, em đã phụ tình cảm của anh tất cả là do em, muốn đánh thì anh cứ đánh, vì như vậy có thể làm cho anh được thoải mái hơn."
"Anh sẽ không làm vậy, em cũng không cần nói xin lỗi anh, không cần, nó quá vô dụng ngay lúc này." Âm điệu câu nói của Mao Thần Kiệt nghe thật khắc khoải, ai sẽ vì hắn mà yêu thương trái tim này, nó đau quá rồi, thật sự bất lực: "Bản thân anh không đủ tốt cho nên không đủ để em đặt niềm tin mà tựa vào, là do anh chấp niệm cứ theo đuổi em trong khi em đã nhiều lần từ chối, anh cứ tưởng anh và em có thể quay về như lúc đầu nhưng hóa ra chỉ là anh tưởng mà thôi."
Từng lời của Mao Thần Kiệt đã làm cho Mạc Hy không kiềm chế được mà bật khóc: "Xin...xin lỗi anh."
Ngay lúc này cô không thể làm cho hơn, cô chỉ biết xin lỗi mà thôi. Cả đời này cô không thể yêu Mao Thần Kiệt vậy hãy để một cô gái khác tốt hơn xuất hiện và yêu anh ấy.
"Em lại như trước lại thích khóc nhè." Mao Thần Kiệt cười nhẹ dù biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050334/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.