Tiếng nói của Tứ Bách Lạc phát ra đập tan vẻ phiền não rầu rĩ của Niệm Tu Trúc, trái ngược lại thay vào đó chính là một nét mặt không mấy hài lòng nói: "Đêm hôm khuya khoắt anh lại đột nhập vào nhà của tôi một cách bất hợp pháp vậy! Anh không thấy xấu hổ hả?"
Mất vài giây Tứ Bách Lạc yên vị trên ghế thuận tay quơ lấy chai rượu trên bàn mà uống rất thản nhiên: "Ực...nếu nói anh đột nhập thì cũng không đúng, thường thì kẻ đột nhập phải leo tường hoặc tệ hại hơn là chui lỗ chó, còn anh thì khác anh đường đường chính chính mà đi vào đây bằng cổng lớn cơ mà."
Biết rằng không thể bắt bẻ được Tứ Bách Lạc cho nên Niệm Tu Trúc thẳng thắn đi vào vấn đề: "Anh đến đây làm gì thì hãy nói rõ luôn đi, nói xong rồi thì biến cho khuất mắt tôi."
Thấy rõ sự giận dữ trong đôi mắt cùng lời nói ưa ngạnh chua ngoa của Niệm Tu Trúc, Tứ Bách Lạc cười thầm một cái, nếu như hắn đoán không nhầm thì Niệm Tu Trúc thật sự tổn thương đến nỗi khuôn mặt nheo nhúm tạo nên mấy đường nhìn giống nếp nhăn. Chưa kể một người có tính cách cao ngạo, đặt sĩ diện lên hàng đầu như Niệm Tu Trúc hẳn là lần này bị đả kích một vố khá thốn. Không nhanh mà an ủi như vậy đâu, hắn còn muốn trêu chọc cô gái kiêu hãnh này.
Suy nghĩ đã xong theo quán tính Tứ Bách Lạc tiếp tục uống thêm một chút rượu: "Em không cần phải hấp tấp như vậy đâu, anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050278/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.