Nghe Tiểu Trạch nói cũng có lí. Có thể đã có chuyện gì đó mà Mạc Hy quên mất. Mạc Hy nghiêm túc ngồi nhớ lại chuyện của cả ngày hôm nay.
“Cũng không có gì đặc biệt mà. Sau khi thay lễ phục thì bọn mẹ đến buổi tiệc. Chào hỏi mọi người một chút rồi nhảy một bài. Nhảy xong thì mẹ ra ngoài hít thở không khí một chút, nói chuyện vài câu với người quen. Sau đó thì cha con đi tìm mẹ, rồi cùng nhau quay về thôi. Nào có chuyện gì đặc biệt đâu chứ?”
Tiểu Trạch nhướn mày suy ngẫm. Nghe qua thì cũng rất bình thường mà nhỉ.
Đột nhiên, Tiểu Trạch phân tích ra một vấn đề to lớn tưởng chừng như rất bình thường nhưng lại là mấu chốt quan trọng nhất. Thằng bé dồn dập hỏi Mạc Hy: “Không đúng, mẹ con hỏi mẹ. Người quen đó của mẹ là nữ sao?”
Mạc Hy lắc đầu trả lời: “Không, là nam, là chú Thần Kiệt đấy!"
Tiểu Trạch đập tay như đã hiểu ra vấn đề. Thằng bé rạng rỡ mặt mày, thản nhiên nói: “Hoá ra là vậy, con hiểu rồi.”
Tựa như hai mẹ con có linh cảm giống nhau, tiểu Trạch vừa hiểu ra thì Mạc Hy cũng tự nhận thức được vấn đề.
“Ý con là… ba con…”
Tiểu Trạch gật gù ra ý chứng minh điều Mạc Hy đang nghĩ là đúng. Manh Manh ở bên cạnh nhìn hai người này thì thầm to nhỏ mà con bé lại chẳng hiểu được. Cái gì mà người quen rồi nam với chả nữ? Chuyện đó thì có liên quan gì với việc Lục Hàn đang tức giận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-sung-the/3050267/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.