Editor: Hàn Bích Ngọc
Beta: Chị Hằng Lê
Có một chút chuyện nhất định không thể nói lung tung, vừa ban ngày mới nói sức khỏe của bản thân rất tốt, buổi tối liền phát bệnh mà quythiên.
Đào Cẩn bập bềnh ở giữa không trung, nhìn thấy trên tháp có một ngườiđang nằm, có chút không thể nói ra cảm xúc lúc này. Thường ngày khôngthể nhìn rõ bọn họ có bao nhiêu tình cảm đối với nàng, lúc này nàng chết bọn họ liền khóc cực kỳ bi thương như chính cha mẹ mình chết.
Đặc biệt Đào Lâm Nguyên vừa nhìn thấy nàng như không thể tin bước lùi lại vài bước chân vướng vào bậc cửa, ngất đi.
Tỉnh lại lần nữa ông liền như biến thành một người khác, càng ngàycàng vô tri vô giác, suốt ngày lấy rượu làm vui, phảng phất như phátđiên. Cho tới mùa đông Minh Huy năm thứ hai mươi ba, Tuệ vương có ý đồmưu phản, Tả tướng Đào Lâm Nguyên bị hiềm nghi đồng mưu, việc này tuy bị Ngụy vương trấn áp xuống, nhưng Hoàng Thượng giận tím mặt, hạ chỉ cướpđoạt binh quyền của Tuệ vương, đày làm thứ dân, trọn đời vào không đượckinh.
Mà Đào Lâm Nguyên bị phán hình phạt treo cổ tại chỗ, gia sản tịch thuvào quốc khố, nữ quyến bị bán làm tỳ nữ, nam quyến trở thành người hầu.Phủ thừa tường phồn hoa huy hoàng của ngày xưa, chỉ trong một đêm liềnbiến thành nới cấm địa không người đặt chân.
Đào Cẩn đứng ở bên ngoài tường trắng cửa đỏ, trên khuôn mặt không lộ ra cảm xúc gì.
Nàng tuy rằng xem không hiểu rõ phụ thân của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-phu-nhan-tam/3217023/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.