Tuy sánh vai đi cùng nhau, song chàng và nàng không hề mở miệng nói chuyện với nhau. Giữa họ, chỉ có một nỗi buồn nhẹ nhàng và một sự hoài niệm thoáng qua...
Thích Đinh Nhạn không thể tìm được lời nói gì để phá tan bầu không khí buồn tẻ đó.
Giữa con người và con người, được quen biết nhau trong một trường hợp ngẫu nhiên, và xa nhau trong một khung cảnh yên lặng, thường không thấy đáng quý báu trong những giờ phú gần nhau, song khi đã xa cách thì mới thấy cái gì bị mất đi thực quá tốt đẹp.
Nhưng, những cái gì đã mất đi có thể đi tìm lại được hay không.
Cũng có lúc, người ta có thể tìm lại được, song phần lớn cái gì đã mất đi, thì nó sẽ mất đi vĩnh viễn.
Hai người cùng im lặng bước tới, và đã đi ra khỏi khu rừng rậm rạp. Nàng dừng chân lại, nói :
- Thích thiếu hiệp, chúng ta hãy chia tay nhau tại nơi đây vậy!
Chàng gật đầu :
- Xin cô hãy cẩn thận trong mọi việc!
- Tôi mong anh cũng thế!
Nói dứt lời, nàng quay người chạy nhanh đi. Thích Đinh Nhạn nhìn theo bóng nàng cho đến khi đã lẫn khuất, mới xoay người buồn bã đi trở về Diêm Vương miếu. Khi Thích Đinh Nhạn về đến nơi, thì U Minh Quỷ Nữ bước tới đón và nói :
- Thích thiếu hiệp!
Thích Đinh Nhạn nhìn vẻ mặt sầu đau của nàng, hỏi :
- Chuyện chi thế.
- Dường như thiếu hiệp cần phải nghỉ ngơi một lúc!
Đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhan-hac-lang/2165123/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.