Giữa chàng và nàng đã cùng hưởng những giờ ái ân tột bực.
Mặc dù nàng đã tỏ ý không xem việc ấy vào đâu, nhưng riêng Thích Đinh Nhạn không thể quên việc ấy được.
Trên sắc mặt của cô gái áo xanh không thể nào tìm thấy được một tia tình cảm.
Nàng vẫn tỏ vẻ lạnh lùng như thuở nào.
Thích Đinh Nhạn gượng cười nói :
- Xin đa tạ sự chiếu cố của bà!
Huyết Kiệu chủ nhân lạnh lùng hỏi :
- Ngươi định vào Tổng đường của Ngân Diện hội để làm gì.
- Xin tha lỗi cho về chỗ không thể nói rõ được!
- Có lý nào, cậu đã quên mình là người đang gánh vác một trọng trách.
- Việc ấy chẳng cần bà phải lo, Thích Đinh Nhạn ta đã sắp đặt đâu vào đấy cả rồi!
- Nếu thế, cậu nhứt định vào trong đó sao.
- Đúng như vậy!
- Nếu thế thì tôi cũng không nói chi thêm nữa!
Bà ta dừng lại trong giây lát, rồi khẽ quát :
- Tiểu Thúy, Tiểu Nhân! Chúng ta đi thôi!
Hai cô tỳ nữ áo xanh liền khiêng chiếc Huyết kiệu lên, rồi chậm rãi bước đi.
Thích Đinh Nhạn buột miệng kêu :
- A Mẫn!
Cô gái áo xanh giật mình quay người lại hỏi :
- Chuyện chi thế.
Thích Đinh Nhạn nhìn đăm đăm vào mặt nàng, trông thấy nàng vẫn lạnh lùng không một tí tình cảm. Chàng buồn bã mỉm cười nói :
- Tôi cần nói với cô một việc!
Nghe thế, mặt nàng không khỏi biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhan-hac-lang/2165110/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.