Thích Đinh Nhạn trông thấy thế, mặt không khỏi biến sắc.
Vì đấy quả là một chuyện vượt ra ngoài sức tưởng tượng của chàng.
Chàng thực không làm sao ngờ được Huyết Kiệu chủ nhân cũng là người có giữ những quân cờ bằng hồng ngọc.
Nhưng chàng liền vung Soái kỳ lên, lạnh lùng nói :
- Quả thực là lớn lốn, vào bái kiến Soái lệnh của bản môn, mà còn dám nghiễm nhiên ngồi kiệu. Sao chưa chịu bước xuống kiệu để thi lễ trước ngọn Lịnh kỳ.
- Đệ tử là Huyết Kiệu chủ nhân, vì trước đây mười năm, tiên sư là Vô Hình Khách đã du tiên...
- Đã là đệ tử của bản môn, tại sao không chịu bước xuống khỏi kiệu.
- Đệ tử đã thành tâm đến bái kiến Soái lệnh, thì thấy rằng ngồi trên kiệu cũng vẫn tỏ được lòng tôn kính!
Thích Đinh Nhạn lạnh lùng nói :
- Tại sao bà lại không thể bước xuống khỏi kiệu.
Lúc ấy, Thích Đinh Nhạn đã có ý định tìm hiểu Huyết Kiệu chủ nhân là ai, cho nên chàng cố ý khó dễ đủ điều.
Huyết Kiệu chủ nhân nói :
- Đệ tử không thể bước xuống khỏi chiếc kiệu được!
- Tại sao lại không thể.
- Xin Môn chủ bước tới xem thì sẽ rõ!
Thích Đinh Nhạn liền cất bước nhưng lại ngừng ngay. Chàng hiện nay là Môn chủ của một môn phái, vậy đi vén rèm để nhìn môn nhân, thì còn thể thống chi nữa.
Bởi thế, chàng liền có một ý nghĩ khác, nên to tiếng gọi :
- Thôi lão tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhan-hac-lang/2165105/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.