Thích Đinh Nhạn chạy một hồi, bỗng nghe có một tiếng quát to rằng :
- Hãy đứng lại!
Thích Đinh Nhạn giật mình, liền dừng chân đứng yên, ngước mắt nhìn lên thì nào thấy có ai đâu. Chàng kinh hãi khôn xiết.
Nhưng ngay lúc ấy bỗng có giọng lạnh lùng quát :
- Khẩu lịnh!
Nghe thế, Thích Đinh Nhạn không khỏi sửng sốt. Chàng không ngờ bên trong Ngân Diện hội lại có khẩu lịnh nữa.
Đứng trước tình trạng này, chàng cảm thấy hết sức nguy ngập, vì chàng nào có biết một khẩu lịnh chi của họ đâu.
Bởi thế, chàng liền nói :
- Chớ nên đùa có được không.
- Nếu không nói khẩu lịnh, thì xem chừng tôi thưa với Hội trưởng đó.
Thích Đinh Nhạn rùng mình nói :
- Khi nãy tôi đi ra tuần tiễu bên ngoài, chẳng phải đã nói khẩu lịnh với anh rồi sao.
Đối phương suy nghĩ một lúc :
- Bên ngoài như thế nào.
- Không có ma nào cả, tôi về để trình lại cấp trên.
- Thôi hãy đi đi!
Thích Đinh Nhạn nghe thế, không khỏi vui mừng đến toát mồ hôi khắp người.
Chàng nhún mình nhắm phía trước chạy bay đi.
Sau khi chạy ra khỏi đường hầm, Thích Đinh Nhạn đưa mắt nhìn lên, thấy trong cánh rừng rậm rạp, hiện lên một ngôi nhà hình tròn. Chung quanh đấy đều có núi cao bao bọc, thực chẳng khác nào một cái giếng khổng lồ. Chớ nói chi người, mà dù cho chim chóc cũng không thể bay lọt vào được.
Không cần hỏi ai, chàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhan-hac-lang/2165099/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.