Luật Nhân Vương cười khẽ nói :
- Giờ thì ngươi có thể đi được rồi! Nhưng, ngươi hãy xem chừng là trong vòng ba tháng mà ngươi không tìm được số binh khí của ba anh em chúng ta bị mất cắp, chiếc đầu của ngươi không có yên đâu!
- Đệ tử dù có phải đánh đổi bằng sinh mạng đi nữa, cũng nhất định sẽ tìm lại cho được ba món binh khí ấy trong vòng ba tháng tới đây!
- Nếu thế thì ngươi hãy đi đi!
Thích Đinh Nhạn chưa kịp trả lời, Luật Nhân Vương đã quày lưng đi thẳng vào túp lều tranh của ông ta trước tiên. Còn hai lão già kia cũng hiện sắc quyến luyến, bùi ngùi, rồi cùng bước thẳng vào chòi tranh riêng của mỗi người. Cảnh sanh ly dù trong trường hợp nào cũng đều buồn bã cả!
Luật Nhân Vương đi được mấy bước, bỗng dừng chân đứng lại, đưa mắt nhìn thẳng vào mặt của Thích Đinh Nhạn nói :
- Ngươi có thể đi ra thoát được cánh rừng này không.
Thích Đinh Nhạn sắc mặt đầy vẻ u sầu, thò tay vào áo lấy mười sáu quân cờ ra, rồi dùng sứ bóp bể con tướng xanh, thì quả nhiên thấy ở bên trong có một cuộn giấy tròn.
Thế là trong mười sáu quân cờ ấy, gồm có tất cả mười sáu chữ, chia thành bốn hàng, nói rõ trận thế của cả khu rừng.
Thích Đinh Nhạn trước khi đi ra khỏi khu rừng Tử Vong lâm đã trao lại cho Luật Nhân Vương mười sáu chữ giải rõ trận thế của Kỳ trận này, nói :
- Sư phụ, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhan-hac-lang/2165088/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.