Thôi Thiên Hàn thấy thế lại không khỏi sửng sốt. Nhưng liền đó, chàng bước đến trước mặt lão già râu ria, cất tiếng hỏi :
- Ông là Truy Hồn kiếm khách, Bang chủ Cô Lâu bang đây chăng.
- Đúng như vậy!
Trên miệng của lão ta hiện lên một nu cười, rồi lạnh lùng nói tiếp :
- Ông bạn họ Thích đến đây để tìm ta chăng.
Thôi Thiên Hàn nghe nói vậy thì giật nẩy mình, nói lớn :
- Ai họ Thích. Ta họ Thôi đây mà.
- Thôi.
- Đúng thế! Ta họ Thôi, vậy sao ông lại bảo ta họ Thích.
Truy Hồn kiếm khách lộ vẻ ngạc nhiên. Lão đưa mắt ngó về Phấn Diện Sứ Giả, ý chừng muống hỏi : “Vậy không phải là nó hay sao.”.
Phấn Diện Sứ Giả gật đầu, rồi đáp lại bằng một nụ cười gượng.
Thôi Thiên Hàn hết sức nghi ngờ qua thái độ của hai lão già Cô Lâu bang.
Truy Hồn kiếm khách quả không hổ là một lão già gian ngoan, liền cười tự nhiên hỏi :
- Vậy có lẽ ta nhận lầm rồi! Thế ông bạn họ Thôi từ xa đến đây có điều chi chỉ dạy chăng.
- Tôi đến đây để hỏi Bang chủ một việc.
- Việc chi xin cứ nói!
- Có phải ông đang giữ một số quân cờ tướng bằng hồng ngọc chăng.
- Đúng như vậy, nhưng ông bạn đến thực không phải lúc. Vì hai quân Tốt đỏ ta giữ bấy lâu nay đã bị mất đi ngày hôm trước rồi.
Thôi Thiên Hàn nghe thế không khỏi giật bắn người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhan-hac-lang/2165064/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.