Thiệu Tình sắc mặt thay đổi, trong nháy mắt sắc mặt trở nên tái nhợt mà không có huyết sắc, cô không hy vọng chính mình và đứa nhỏ ăn thịt người như quái vật kia, trong nháy mắt cô kia muốn khóc, cô từng vô cùng chờ mong đứa nhỏ sinh ra, nhưng mà cục cưng được sinh ra cùng cô giống nhau, hoàn toàn không có cha mẹ đầy đủ, không có bạn bè thân thiết, là do cô ở bệnh viện tự sinh, tự tay mổ bụng mình lấy ra đứa nhỏ.
Đã có thể tính cục cưng của cô cùng người khác không giống, Thiệu Tình cũng hy vọng cục cưng có thể lớn lên khoái hoạt, mà không phải trở thành một quái vật.
Ngay tại thời điểm Thiệu Tình suy nghĩ tự bay tán loạn, đứa nhỏ đã đôi mắt đã muốn ướt sũng nhìn chằm chằm đầu thi thể, hắn còn không thể biểu đạt rõ ràng thứ mình muốn, chính là một cái tay chỉ vào:
“Bên trong...... ma ma......”
Thiệu Tình không biết nên làm cái gì bây giờ, nhưng là cô nói như thế nào cũng là cái sát phạt quả quyết chủ, rất nhanh liền tỉnh táo lại, cô được sống lại là trời cao cảm thương cô, cho cô theo từ trong địa ngục đi ra để báo thù, nay cô chỉ có một mình cục cưng là người thân, cô vì cái gì mà để ý cục cưng trở thành quái vật ăn thịt người?
Chẳng lẽ hiện tại các cô vẫn là người bình thường sao?
Thiệu Tình nhìn xem móng tay dài màu đen sắc bén trên tay chính mình, ánh mắt càng ngày càng trở lên lạnh lẽo như băng, cô nhẹ giọng âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-me-quy-bao/224507/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.