Cái hình bóng kia không phải ai khác, đúng là Lâm Kì Phàm, hắn thay đổi rất nhiều, mảnh khảnh, mặt mày lại như cũ mang theo ôn nhu giả dối, đứng ở giữa đám người.
Thiệu Tình cảm thấy trái tim giống bị cái gì hung hăng đục khoét, phá thành một cái cái động thật lớn máu huyết rầm rầm xông ra bên ngoài, đại khái là biểu hiện của cô quá rõ ràng, Yến Kì Nguyệt nhịn không được vỗ vỗ vai cô: "A Tình, em làm sao vậy?"
Thiệu Tình lắc đầu, bình tĩnh dẫn bọn họ rời đi, cô rất muốn xé tim Lâm Kì Phàm, nhìn xem bên trong có phải màu đen hay không, nhưng mà hiện tại không phải thời cơ tốt nhất.
Tên đàn ông cặn bã kia, làm sao có thể quan trọng bằng một nửa Nhị Ngốc được?
Hai bên gặp thoáng qua, Lâm Kì Phàm hơi quay đầu, lại chỉ thấy bóng dáng Thiệu Tình, người phụ nữ bên cạnh hắn hỏi: "Kì Phàm, anh đang nhìn cái gì? Nhìn mê mẩn như vậy."
Lâm Kì Phàm cười miễn cưỡng: "Vừa mới thấy được một bóng dáng có điểm quen mắt, tôi tưởng người quen."
Lâm Kì Phàm cẩn thận ngẫm lại, không có khả năng đâu, Thiệu Tình đã chết, lúc bệnh viện gọi điện thoại thông báo nhận thi thể, hắn cũng chưa dám nhận.
Ban đêm lăn qua lộn lại ngủ không được, một khi nhắm mắt lại thấy mặt mày trong trẻo nhưng lạnh lùng của cô, lại mang theo ôn nhu chỉ nở rộ đối với hắn, giây tiếp theo, chính là một thân đầy máu tươi.
Lúc ấy Lâm Kì Phàm cũng không quá hối hận, bởi vì hắn còn có tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-me-quy-bao/1081135/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.