Trong nháy mắt vừa rồi, Thiệu Tình thật rất muốn ra tay, nhưng mà ngay lúc cô chuẩn bị ra tay, một người xuất hiện ở trong tầm nhìn của cô.
Người này không phải ai khác, đúng là Ngôn Bình Sinh, Ngôn Bình Sinh ngồi ở trong xe việt dã, mặt không chút thay đổi, thoạt nhìn bộ dạng thực nghiêm túc, anh vừa đi ra, đám người Hạo ca rất nhanh tránh ra, mỗi người đều mang vẻ mặt kính sợ.
Hạo ca còn tự kéo Thiệu Tình một phen, nói với Thiệu Tình: "Đó là lãnh đạo căn cứ chúng ta, ngươi trăm ngàn đừng đắc tội hắn."
Thiệu Tình không nói hai lời, đi qua phía xe việt dã đang đi trên đường, Hạo ca lúc ấy bị dọa chảy nước tiểu, hắn không nghĩ tới, Thiệu Tình là người có lá gan lớn như vậy.
Xe việt dã lập tức dừng lại, lái xe vươn đầu ra liền mắng một câu: "Mẹ nó ngươi bệnh tâm thần a!"
Sau đó lái xe bị Ngôn Bình Sinh ấn trên tay lái một cái, mặt anh ta kinh hỉ từ trên xe nhảy xuống: "A Tình? Là cô sao?"
Thiệu Tình gật gật đầu, sau đó nói: "Nhị Ngốc đâu, con tôi đâu? Có ở nơi này của anh hay không."
"đi vào nói chuyện." Ngôn Bình Sinh do dự một chút, sau đó nói, người đằng sau lập tức hỏi: "Chúng ta không phải muốn đi......"
hắn nói còn chưa nói xong, Ngôn Bình Sinh liền ngao một tiếng: "đi cái gì mà đi, trở về!" Nhưng mà đối mặt với Thiệu Tình lại phá lệ ôn hoà: "Tôi đi gọi Mạnh Thận, chúng ta ngồi xuống nói chuyện một lát." Kimanh1257_cungquanghang
Thiệu Tình lôi kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-me-quy-bao/1081127/quyen-2-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.