Nửa đêm trước rất an bình, tiếng côn trùng kêu nhỏ cũng không có, Thiệu Tình rất rõ ràng, ngầm ở đâu đó tuyệt đối có một quái vật ngủ đông thực đáng sợ, bằng không trong rừng sao có thể một tiếng côn trùng kêu đều không có.
Tới sau nửa đêm, Thiệu Tình nhạy bén nghe được một ít âm thanh kỳ quái, cái loại âm thanh này rất kỳ quái, rầu rĩ, tựa như có người đào hang.
Nháy mắt cô liền cảnh giác, bắt lấy quân đao, vốn lấy hai lá cây to che đóa hoa lại nhìn như đang ngủ, Đại Hoa cũng lập tức cảnh giác đem lá cây ngăn chặn mở tầng tầng lớp lớp cánh hoa ra.
Yến Kì Nguyệt cũng tỉnh, nhưng không nói chuyện, anh híp mắt, dị năng đã ở lòng bàn tay nổi lên, một lát sau một góc chăn đột nhiên vỡ tan, một cái xúc tu màu trắng ngà từ trong đất chui ra.
Xúc tu kia động tác rất nhanh, sau khi chui ra liền bay vụt về phía Thiệu Tình, động tác Yến Kì Nguyệt nhanh hơn, anh vươn mạnh hai tay rồi khép lại đem xúc tu đặt giữa hai tay, dị năng đột nhiên kích phát trực tiếp cố định xúc tu chặt hơn, lần này xúc tu không chờ Thiệu Tình ra tay, nó dao động mạnh phá lá chắn không khí của Yến Kì Nguyệt.
Mắt thấy xúc tua sẽ xuyên qua cổ Yến Kì Nguyệt, Thiệu Tình ném quân đao tới, quân đao gần sát chóp mũi Yến Kì Nguyệt, chặt đứt một đoạn xúc tua đằng trước, chất lỏng màu trắng ngà lập tức phun ra.
Yến Kì Nguyệt vội vàng lộn một vòng né tránh, chất lỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-me-quy-bao/1081121/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.