Thiệu Tình cảm thấy cô có thể lại chết một lần nữa, nhất là lúc mở mắt ra, thân thể xụi lơ trên mặt đất, cơ hồ không có một khối xương cốt hoàn chỉnh.
Các ngón tay của cô đều không động đậy nổi, chỉ có đầu còn có thể hơi hơi chuyển động, bởi vậy cô vừa hơi hơi nghiêng đầu, liền thấy tang thi vương kia, tình huống của nó và Thiệu Tình cũng không khác nhau lắm, càng mấu chốt là nó cũng không chết.
Tang thi vương này tứ chi vặn vẹo, cả người đều là thố ti tử phát triển tươi tốt, cố tình lại không chết, còn cố gắng duỗi đầu muốn cắn Thiệu Tình.
Thân thể hai người kề sát gần nhau, Thiệu Tình tàn nhẫn, cố gắng giật giật xương bả vai hoàn chỉnh duy nhất kia, đẩy đầu mình qua, sau đó một ngụm cắn trên yết hầu tang thi.
Nơi đó vốn còn có vết thương rất sâu, sau khi Thiệu Tình cắn vào, cái loại mùi hôi thối này lập tức tràn ngập miệng mũi của cô.
Xương cổ tang thi đã sắp chặt đứt, cô cố gắng dùng đầu mình húc đầu nó, cũng không biết dùng sức bao lâu, cuối cùng răng rắc một tiếng, toàn bộ đầu tang thi đã bị cô ép rời chỉ còn một ít da thịt dính trên cổ.
Mắt nhìn tang thi này đã chết hoàn toàn, Thiệu Tình mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, mặc kệ thế nào, Nhị Ngốc bọn họ hẳn là an toàn, chỉ sợ Nhị Ngốc ngốc như vậy, sẽ nhảy xuống theo cô.
Thiệu Tình nhìn trái nhìn phải, hiện tại cô nằm ở một mảnh cỏ lau héo rũ, cỏ lau che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-me-quy-bao/1081105/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.