Thiên nhiên vốn rất tàn khốc, khôn sống mống chết, tựa như con hươu cao cổ vậy bởi vì không có đủ thực vật để sinh tồn, bởi vì cung so với cầu lớn hơn, dần dần bị đào thải, hiện tại con người cũng vậy, liền giống như con cổ hươu cao cổ vậy dần dần bị thiên nhiên đào thải mà đoàn thể yếu đuối nhất hiện giờ chính là người bình thường.
Tang thi đã đang chậm rãi tiến hóa, dị năng giả cũng bắt đầu chậm rãi tiến cấp tăng lên, chỉ có người bình thường cẫn dừng chân tại chỗ, như vậy người thường dù sớm hay muộn sẽ bởi vì một số nguyên nhân, mà dần dần giảm bớt đi.
Sau đó vì để thích ứng hoàn cảnh, những đứa trẻ sinh ra cũng sẽ lấy dị năng giả chiếm đa số, dần dần, khả năng trên thế giới chỉ còn lại dị năng giả.
Thiệu Tình bị chính những suy nghĩ của mình làm cho hoảng sợ, lại càng ngày càng cảm thấy những suy nghĩ này của mình có khả năng trở thành sự thật, nếu cứ như vậy, nói không chừng thật sự sẽ có một ngày, thế giới sẽ biến thành như những gì cô nghĩ ra vậy.
Hành trình mấy ngày nay phải tăng tốc, bọn họ đã lấy hơn phần nửa thời gian lộ trình để liệt sát tang thi, thời gian trở về cũng so với dự tính bị kéo dài hơn rất nhiều.
Càng tới gần căn cứ, Thiệu Tình lại càng cảm thấy sầu, Nhị Ngốc sơ hở quá lớn, yếu ngụy trang thành người bình thường tiến vào căn cứ, rất khó, nhưng cô lại không thể đem Nhị Ngốc để tại bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-me-quy-bao/1081054/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.