Xa xa nhìn lại, Việt chỉ thấy một hòn đảo khổng lồ, không, nhìn nó hệt như một tòa đại lục nhỏ vậy, có lẽ cả hòn đảo này cũng phải rộng tới cả vạn dặm. Con số vạn dặm có lẽ hơi khoa trương, nhưng hòn đảo trước mắt hắn thực sự lớn bằng một nửa châu Úc, không không, thậm chí có thể sánh với châu Úc.
Mê Thất Đảo giống như một cái tô cực lớn úp xuống mặt nước vậy, nơi cao nhất cũng phải đạt tới vạn mét so với mặt hồ. Mép đảo có vô số thuyền bè neo đậu, loại nhỏ chỉ dài hơn mười mét, lớn thì hơn ngàn mét, lớn nhất thì như một hòn đảo di động, tràng cảnh hệt như một đàn kiến khổng lồ đang bao vây con mồi.
Có chút chấn động truyền đến, thuyền đã cập bờ.
Việt đứng trên mũi thuyền quan sát cảnh tượng tấp nập nơi bến cảng, đang định nhảy khỏi thuyền thì đột nhiên từ bên phải cách đây mấy con thuyền truyền đến thanh âm tranh chấp, hắn lập tức quay sang xem xét.
- Hoa sư muội, ta đối với ngươi sớm đã là hâm mộ đã lâu, chỉ cần ngươi gật đầu, ta trở về lập tức để cho ta cha đến thăm cầu hôn!
Xuất hiện trong tầm mắt của Việt là một thanh niên trẻ tuổi, phía sau còn có không ít người trẻ tuổi khác, đứng thành vòng tròn quây lấy một chiếc thuyền vô cùng lớn. Lúc này thanh niên trẻ tuổi hướng lên thuyền dõng dạc tuyên bố, bộ dáng vô cùng thành khẩn.
Trên thuyền có rất nhiều thiếu nữ đang cười như gió xuân, khiến khung cảnh trở nên tràn ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-lo/398110/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.