Trấn Mạc thành là tòa thành lớn nhất trong Phần Thiên Mạc, vì vậy khi Thú triều xảy ra lập tức trở thành nơi dung thân hàng đầu cho đám mạo hiểm giả đang lang bạt trong đại mạc, khiến số lượng tu giả trong thành đã tăng lên con số ba, bốn mươi vạn.
Có lẽ khi xây dựng thành đã tính đến điểm này, vì vậy mà tường thành dài đến hơn trăm dặm, bốn đoạn tường thành cộng lại cũng là hơn bốn trăm dặm, một con số không hề nhỏ chút nào. Mỗi đoạn tường thành đều có thể đứng được hai mươi vạn người, cho nên ba bốn mươi vạn võ giả đứng trên tường thành cũng rất không có cảm thấy chật chội
Lúc này, một số nhỏ tu giả đến phiên trực đứng trên tường thành quan sát về phía xa theo dõi tình huống xung quanh.
Việt cũng leo lên tường thành phía Đông, đưa ánh mắt nhìn ra xa, chỉ thấy vô số yêu khí cuồn cuộn bốc lên tận trời cao, như một trận đại hồng thủy đang chuẩn bị ập tới.
Quét ánh mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy tâm trạng mọi người đã có chút nặng nề và rệu rã, không còn nhiệt huyết như lúc hắn mới vào thành, rõ ràng ba ngày này đám yêu thú chờ đợi không uổng công chút nào.
- Ba ngày, còn phải đợi đến lúc rồi đây!
- Thú triều loại nhỏ mười năm khó gặp. Mỗi lần bộc phát đều có một nhóm người tăng tiến tu vi. Hi vọng lần này ta có thể tranh thủ được cơ hội!
- Muốn tiến bộ, điều kiện tiên quyết là phải sống sót! Chỉ cần sống sót sau đợt thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-lo/398050/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.