Trong sâm lâm rậm rạp, cành lá nóng cháy bởi dương quang che lấp xuống, ngẫu nhiên có một ít ánh nắng xuyên qua khe hở hắt xuống mặt đất tạo thành một bức thiên nhiên với nhiều vết lốm đốm tạo thành những đồ án xinh đẹp.
Khắp chốn rừng núi là một mảnh im lặng, ngẫu nhiên có một đạo văng vẳng, không biết là loại ma thú nào phát ra tiếng gầm nhẹ xuyên qua rừng rậm rồi tiêu tan.
"Xoạt".
Rừng rậm đang lúc bình yên như buổi trưa mùa hè, một thanh âm rất nhỏ thôi cũng trở thành cơn chấn động. Theo từng tiếng lá khô bị đạp lên, một bóng người chậm rãi bước từng bước, len lỏi qua cây rừng rậm rạp.
Bước chân không vững, thân hình ngả nghiêng, y phục rách nát, toàn thân nhuốm máu đỏ, cơ thể toát ra vẻ mệt mỏi đến cùng cực, chỉ có ánh mắt là vẫn sáng rực như mắt diều hâu, đảo qua mọi phương hướng, tràn ngập sự đề phòng.
Có thể nói thân thể Việt lúc này đã cạn kiệt linh lực, căn bản không còn lại bao nhiêu sức chiến đấu, nếu gặp phải yêu thú Nhị cấp cũng khiến hắn khổ sở rồi. Nhưng hắn không thể rời khỏi Loạn Yêu sơn mạch, nói đúng hơn là không dám, bên ngoài kia e là đã tụ tập rất đông người của Phỉ Thúy các và đám thợ săn tiền thưởng rồi.
Vì thế việc cấp bách lúc này là tìm một nơi ẩn náu tích cực dưỡng thương, đời đến khi lành lặn thì tiến vào sâu hơn bên trong sơn mạch.
Hơn nữa, đây là Loạn Yêu sơn mạch, muốn tìm kiếm được một chỗ ẩn núp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-lo/397991/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.