Bên trong căn nhà lưu ly, liền không giống như bên ngoài to khoảng ba mươi trượng, bên trong là một không gian rộng lớn, như là một tòa lâu đài nguy nga.
Con gái của hắn vừa chạy vừa kêu: “Woaa..”
Còn Bạch Linh thì khi bước vào bên trong liền thấy căn nhà này bài trí rất kỳ lạ dường như khác biệt hoàn toàn với các căn nhà bình thường nàng hay thấy.
Bên trong căn nhà này, hai bên tường liền có rất nhiều bức ảnh của hắn, mà bên trên toàn là ảnh hắn cầm bảo vật, nhưng nàng không hiểu thấu là tại sao hắn có thể thác ấn những tấm ảnh này mà có thể làm chúng giống thật đến vậy.
Đi nửa đường thì nàng thấy một tấm ảnh mà bên trên liền có hình của nàng, đó là lúc nàng cùng hắn rơi xuống một thông đạo, nàng lâm vào trầm tư không biết hắn từ lúc nào mà có tấm ảnh này.
Lưu Phong từ bên cửa sổ đi đến bên nàng, hắn liền ép sát tai nàng nói: “Nàng biết vì sao, ta lại có thể làm ra những bức ảnh này không.”
Bạch Linh liền đáp lại: “Vì sao?”
Hắn liền thở một hơi vào tai nàng nói: “Bởi vì nàng đẹp a.”
Dứt lời một bàn tay đáp vào mặt hắn.
“Bốp..”
Lưu Phong liền vội la lên: “Đừng..đừng để ta nói là được chứ gì..”
Nàng quay đầu lại lạnh lùng nói: “Ngươi đừng có mà chọc vào lửa, cho dù đã hứa là sẽ thành thân với ngươi.”
Hắn liền lấy tay đặt lên trên má, nơi có một bàn tay năm ngón xinh xắn màu đỏ, trên mắt còn mang theo bất ngờ: “Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-lo-tu-chan/1819903/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.