Thời tiết xanh đẹp, trên bầu trời bỗng dưng xuất hiện lỗ hổng hư không từ lỗ hổng hư không văng ra một vật có ánh sáng lam rồi biến đến.
Tại một khu rừng cách đó vạn dặm, có một thiếu niên tóc trắng thân thể toàn là vết thương máu tràn cả cơ thể và đang trốn chạy khỏi tám sát thủ mặt đồ đen, thì bỗng dưng một tên áo đen đột phá tốc độ,lao đến vỗ một chưởng vào lưng thanh niên tóc trắng.
Khiến hắn bay ra xa hơn trăm thước đụng nát cả một tảng đá, khiến hắn phun một ngụm máu tươi, suýt ngất tại chỗ nhưng hắn gắng gượng, kéo thân thể bị thường của mình đến một gốc cây gần đó.
“Lưu Phong hôm nay là ngày chết của ngươi rồi.” Một tên mặt áo đen nói.
“Hắc Hắc, chết ư ngươi nói như ngươi giết được ta rồi đấy.” Lưu Phong cười nói.
Sau khi nói xong, thanh niên tóc trắng liền lấy ra một viên đan dược, bóp nát khiến cho bột phấn của đan dược tỏa ra ngoài, làm cho một vùng bị bột phấn bao tỏa.
Tám thanh niên mặt áo đen biến sắc phóng ra ngoài hét lớn: “Hay cho một tên sắp chết, lại còn vùng vẫy dùng ám chiêu, làm cho chúng ta trúng độc.”
Lưu Phong cười nói: “Hắc Hắc, ta đã nói với các ngươi, muốn ta chết đâu có dễ dàng như thế.”
Tám tên sát thủ liền trúng độc sắc mặt trắng bệt, không dám cử động nhiều vì dễ làm cho độc lam nhanh hơn nên chỉ còn cách áp chế để từ từ giải độc.
Lưu Phong lấy trong túi ra một viên đan dược nhét vào miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-lo-tu-chan/1819886/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.