Cơ Hoa Âm hơi nhíu mày, chăm chú nhìn nàng, “Tại sao lại nói như vậy?”
“À” Hạ Lan Tuyết theo bản năng đưa tay che miệng lại, thầm bực chính mình tại sao liền ngây ngốc nói ra lời như vậy?
Tối hôm qua Tiết mama rõ ràng dặn dò nàng không thể để lộ ở trước mặt Cơ Hoa Âm.
“Chính là tùy tiện nói thôi.” Nàng nháy mắt, cười hề hề cho qua.
Nhưng là, làm sao Cơ Hoa Âm có thể tin, “Tùy tiện nói ra? Thật sự? “
Nàng mà nói láo, theo bản năng sẽ nháy mắt, cái thói quen này, kiếp trước kiếp này cũng không thay đổi.
“Ngươi biết những gì?” Hai ngón tay của Cơ Hoa Âm nâng cằm của nàng lên, không để nàng quay đi lảng tránh.
Hạ Lan Tuyết có chút luống cuống, vội vàng ôm lấy hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn ở trong ngực hắn, nũng nịu nói, “Hoa Âm, chàng muốn hỏi cái gì? Lúc này mà nói loại chuyện đó, không phải rất không thú vị sao?”
“Không nói chuyện này, vậy nàng muốn làm chút gì?” Cơ Hoa Âm nhìn nàng, cười nhạo.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Lan Tuyết đỏ lên, cười khẽ nhìn hắn, thân thể hướng trong ngực hắn dán sát, ý tứ kia quá rõ ràng.
Trong nháy mắt hô hấp của Cơ Hoa Âm có chút nóng rực lên, sâu thẳm trong đáy mắt có hai ngọn lửa ẩn hiện, “Nha đầu, nàng định đốt lửa sao.”
“Vậy chàng sẽ đốt sao?” Hạ Lan Tuyết xấu xa đưa tay ở trên thắt lưng của hắn nhẹ nhàng bấm một cái.
Hô hấp Cơ Hoa Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3210052/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.