Cô nương dạo phố, thường hay thích đi xem các cửa hàng quần áo.
Nhưng Hạ Lan Tuyết sau khi mua mũ với xiêm y xong, không còn hào hứng với những cái khác, kéo Cơ Hoa Âm, có qua đó nghe hát không?
Ở kinh thành, trong các gia đình lớn thường hay mời một ít con hát, một loại tửu lâu trong quán trà, cũng sẽ mời người đến hát, dù gì, dưới cầu tùy tiện nghe.
Chỉ là, do nguyên nhân chủ mẫu mà ở Hạ Lan gia, không có thói quen nghe hát, tửu lâu trong quán trà, kia tất cả đều là chút ít đàn ông nghe, có rất ít khuê các nữ tử xuất đầu lộ diện.
Ở dưới cầu tình hình hỗn tạp nên nàng cũng chưa từng được nghe.
Nhưng hiện giờ, nàng đang mặc nam trang mà còn có Cơ Hoa Âm bên cạnh nên nàng muốn thực hiện nguyện vọng bấy lâu nay của mình.
Cơ Hoa Âm nghe cũng lắc đầu, trực tiếp từ chối.
Hạ Lan Tuyết lắc lắc cánh tay của hắn, mong đợi chớp mắt to, “Ngươi đi nghe cùng ta đi? Ta không thể nghe được sao? Ta đáp ứng ngươi, nhất định không gây chuyện, ngoan ngoãn chỉ nghe khúc vẫn không được sao?”
“Không được, bên trong bẩn vô cùng.” Cơ Hoa Âm bắt được tay của nàng, như dỗ hài tử vậy, ôn nhu nói, “Ta dẫn ngươi đi ăn cái gì.”
“Được, vừa ăn vừa nghe hát.” Hạ Lan Tuyết tặc tặc cười.
Cơ Hoa Âm giận tái mặt, “Không được. Chỉ ăn cơm thôi.”
“Vậy ta không ăn, chúng ta nghe hát” Hạ Lan Tuyết giảo hoạt nói, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3210036/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.