Cơ Hoa Âm đi đến trước một lều vải, Lâm An xốc màn cửa, “Gia, ở bên trong.”
“Ừm.” Cơ Hoa Âm đi thẳng vào, trong lều tràn ngập mùi máu tươi và mùi thuốc.
Tôn lão đầu đang bôi thuốc cho Lãnh Dịch Hiên, nhìn thấy Cơ Hoa Âm, lập tức đứng dậy.
“Tiếp tục.” Cơ Hoa Âm giơ tay phân phó hắn.
Lúc này Lâm An bê cái ghế dựa đến.
Cơ Hoa Âm nhận lấy ngồi xuống, ánh mắt từ từ lướt qua nam nhân người đầy máu tươi, huyết nhục mơ hồ đang nằm trên giường.
“Gia, Lãnh nhị công tử bị chút ít thương da thịt, không có đáng ngại.” Tôn lão đầu vội vàng hồi bẩm.
Trên giường, cũng không biết là bởi vì có Cơ Hoa Âm ở đây, Tôn lão đầu nhất thời vội vàng không để ý nặng nhẹ làm đau Lãnh Dịch Hiên, đang im lặng tự nhiên Lãnh Dịch Hiên kêu rên một tiếng, một cước đá văng Tôn lão đầu, nhăn răng trách mắng, “Ngươi muốn lão tử chết sao? Ra tay nặng như vậy? Hừ “
“Hỗn tiểu tử, nếu lão tử muốn ngươi chết, lại đi bôi thuốc băng bó cho ngươi sao?” Tôn lão đầu ngồi dưới đất, tức đỏ mặt.
Lãnh Dịch Hiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn chằm chằm vào Cơ Hoa Âm, “Ai biết được? Có người muốn lão tử chết... Lại không dám quang minh chính đại, không phải tới đây để ám sao ?”
“Ngươi...” Lời này hiển nhiên là nhằm vào Cơ Hoa Âm , Lâm An nổi giận, sắc mặt xanh mét định phản bác.
Cơ Hoa Âm khẽ đưa tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3210000/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.