"Không cắt tóc nữa." Hạ Lan Tuyết đột nhiên giương cao cái đầu nhỏ, cười dịu dàng nhìn hắn, "Ngươi không thích, ta liền không cắt tóc."
Nhìn qua đôi mắt to đang phát sáng của nàng, bàn tay Cơ Hoa Âm vuốt vuốt tóc của nàng, hừ nhẹ một tiếng, "Ngoan ngoãn."
"Nhưng mà." Hạ Lan Tuyết được tiện nghi liền khoe mẽ, đen nhánh con ngươi đảo một vòng, xinh đẹp cười nói, "Ngươi phải chịu trách nhiệm chải đầu giúp ta."
Cơ Hoa Âm chỉ nhàn nhạt cười cười, không có trả lời nàng.
Tiếp tục cầm lược gỗ trong tay chải đầu giúp nàng, sau đó, thuần thục thắt thành búi tóc, tiện tay rút một cây trâm của mình cài lên tóc cho nàng.
"Có gương không?" Hắn búi tóc, làm cho nàng rất mong đợi.
Cơ Hoa Âm rút một gương đồng nhỏ từ bàn đọc sách đưa cho nàng.
Hạ Lan Tuyết cầm ở trong tay nhìn tới nhìn lui , mặc dù so ra kém với Thu Hương búi tóc, nhưng so với thủ nghệ của nàng tốt hơn, nhất là cây trâm xanh ngọc lấp lánh rất đẹp.
Nàng nhận ra là cây trâm hắn thường dùng .
"Cái này tặng cho ta sao ?" Tay nàng vuốt cây trâm, vui mừng quay đầu hỏi.
Vẻ mặt Cơ Hoa Âm không đổi, "Hai mươi vạn lượng bạc, gia cũng không chiếm người tiện nghi."
"Cái gì hai mươi vạn lượng bạc?" Nàng mở to hai mắt mờ mịt hỏi.
Cơ Hoa Âm nheo mắt, từ trong lồng ngực móc ra một xấp ngân phiếu, ở trước mắt nàng quơ quơ, "Quên mất?"
"Cái này?" Hạ Lan Tuyết nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3209971/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.