Chương trước
Chương sau
Cơ Hoa Âm trực tiếp trở về phòng, đem đàn cầm bị phá hủy đặt xuống kệ để đàn, ngón tay thon dài vuốt ve chỗ bị hỏng của đàn, mơ hồ có mùi hương hoa băng thanh mát tản ra.

Hoa băng ở vùng Liêu Đông được tôn sùng là thần cỏ, lúc hắn còn rất nhỏ, đã nhìn thấy một lần, đến nay trong trí nhớ vẫn còn hình ảnh xinh đẹp của hoa.

Chỉ là, mới trước đây hắn cũng không biết, hoa tuy đẹp nhưng cũng có độc , ví dụ như hoa băng này sau khi gặp rượu độc tính càng mạnh.

Mà hắn là người thích uống rượu .

Thậm chí, Hiền Phi nương nương còn thường ban rượu ngon trong cung cho phủ của hắn.

Ngón tay vuốt chỗ bị hư hại kia, tay có cảm giác lành lạnh, bị phá hủy như này cũng tốt.

Róc rách...

Đầu ngón tay hắn ngừng lại.

Người tập võ nhĩ lực kinh người, cho nên, cho dù cách vài bức tường, Cơ Hoa Âm vẫn nghe thấy tiếng nước róc rách.

Ánh mắt lạnh lùng sắc bén của hắn bắn về phía phòng trong. Có người cả gan thừa dịp hắn không có ở đây lẻn vào phòng tắm của hắn?

Lẳng lặng đi vào phía trong, hơi thở quen thuộc kia không khỏi làm cho hắn ngừng lại.

Cách một tầng rèm che, hắn liền nhìn thấy, trong bồn tắm to như vậy, một cô nương nho nhỏ đang ngâm trong nước kia, chơi phi thường cao hứng, thật đúng là coi hồ tắm của hắn giống như hồ tắm ở nhà nàng rồi.

Nhưng mà, hắn không biết là ngay khi hắn lại gần, Hạ Lan Tuyết đã phát giác, đặc biệt là ánh mắt lạnh lùng sắc bén kia liên tục bắn về phía mình , làm cho toàn thân khẩn trương, đôi bàn tay trắng nõn nhỏ bé đang chơi đùa dưới nước cũng chầm chậm lại.

Đột nhiên, nàng xoay người, té nước về phía nam nhân đang rình xem ở sau mành che.

"Xem chiêu!" Mắt thấy bọt nước trong suốt kia sắp bắn lên mặt nam nhân , trong lòng Hạ Lan Tuyết thật sảng khoái.

Lại không nghĩ, hắn trở tay dùng chưởng, chưởng phong liền đem bọt nước đánh trở lại, hơn nữa viên viên như đạn châu, chuẩn xác đánh vào trên người Hạ Lan Tuyết.

"Ui da." Hạ Lan Tuyết tránh không kịp, bị bọt nước hung hăng đánh vào người, chật vật ngã vào trong nước, uống mấy ngụm nước tắm

Khó khăn lắm mới đứng lên được, lau trên bọt nước trên mặt, nàng hung dữ trừng mắt hắn, "Này, ngươi có nhân tính không vậy?"

Nàng vung nước về phía hắn cũng chỉ là trên chọc hắn mà thôi, nhưng nước từ tay hắn bắn về, có thể lấy được mạng người.

Để ý một chút có thể thấy trên cánh tay bị nước bắn vào của nàng đã xuất hiện những điểm xanh tím..

"Đoạt gia gì đó, còn dám trở lại?" Xốc bức rèm che, Cơ Hoa Âm đi từ từ đến, ánh mắt sắc bén giống như muốn bắn thủng người nàng vậy.

"Ngươi lá gan quả thật không nhỏ." Hắn trầm trầm khẽ hừ.

"Quá khen quá khen." Hạ Lan Tuyết bĩu môi cười cười, đưa tay vung lên một mảnh bọt nước trong suốt rơi trên da thịt tuyết trắng của nàng, không đếm xỉa tới thở dài nói, "Nếu không phải ngươi không hiểu đạo lý, ta cũng không phải cướp đoạt như vậy."

Cơ Hoa Âm đứng ở bên hồ tắm, từ trên cao nhìn nàng, đôi con ngươi đen như mực không thấy đáy.

Đột nhiên bị nhìn chằm chằm, Hạ Lan Tuyết cảm thấy không được tự nhiên, thân thể không tự giác chui chui vào trong nước, giận hắn nói, "Ôi, ta làm nhiều chuyện cho ngươi như vậy, mượn hồ tắm của ngươi dùng một chút, chẳng lẽ ngươi lại hẹp hòi thế sao?"

"A? Nói thử xem ngươi làm cái gì cho gia?" Hắn hai tay sau lưng, đứng chắp tay, một bộ khí định thần nhàn nhưng lại vô hình tạo áp lực rất lớn cho Hạ Lan Tuyết, mặc dù ở kiếp trước Hạ Lan Tuyết đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng hiện tại vẫn là một tiểu cô nương chưa cập kê, tắm rửa trước mặt một đại nam nhân như vậy vẫn cảm thấy thẹn thùng .

"Gia, muốn nói cái gì có thể chờ tiểu nữ mặc quần áo xong không, mặc quần áo vào lại tán gẫu tiếp? Hiện tại người ta không mặc quần áo rất bất tiện"

Ồn ào -- lạnh lùng nghiêm nghị chưởng phong đột nhiên đánh úp về phía nàng, làm một mảnh bọt nước bắn lên, thân thể nàng hiện ra trước mắt hắn.

Mặc dù không giống trong miệng nàng thân thể trần truồng, nhưng bộ quần áo lót kia bị nước làm cho ướt nhẹp dính sát vào người lộ ra những đường nét cơ thể , so với không có mặc càng quyến rũ mê hoặc hơn.

"Đúng là không có phương tiện." Hắn thu hồi tay, ánh mắt sâu kín nhìn nàng.

Cơ Hoa Âm, ngươi thật lưu manh, vô lại.

"Vậy ngươi còn nhìn?" Hạ Lan Tuyết hai tay ôm ngực, giận dữ rống lên với hắn, "Còn không mau cút đi?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.