Chẳng lẽ, đây gọi là 'Không phải oan gia không đụng mặt” ?
Hạ Lan Tuyết nhìn qua tuấn nhan như điêu khắc của nam nhân bên cạnh, vui tươi hớn hở cười, nghĩ tới nam nhân này là của mình, cảm giác giống như vô cớ nhặt được bảo bối vậy, ngoại trừ vui vẻ cũng là vui vẻ.
Nhưng thường là như vậy, ngay lúc ngươi vui vẻ, ông trời ghen tức cho người đến quấy rối.
Đột nhiên, một luồng lực đánh tới, kéo nàng ra khỏi bên cạnh Cơ Hoa Âm, thân hình chưa ổn, chỉ nghe thấy một tiếng nũng nịu quát tháo.
"Này, ngươi là ai? Lại dám ôm Hoa Âm ca ca?"
Thân thể Hạ Lan Tuyết chấn động, Hoa Âm ca ca? Cách gọi thân mật kia, giống như là người nhà của nàng ta vậy.
Ánh mắt trêu chọc nhìn nữ tử áo đỏ trước mặt, tuổi cũng khoảng bằng nàng, mười bốn mười lăm tuổi, mắt ngọc mày ngài, má phấn lông mày kẻ đen, toàn thân lộ ra bồng bột hiếu động.
Tư sắc xem ra kém Tô đại tiểu thư kia, nhưng cũng đủ hấp dẫn người.
"Ta là người như thế nào?" Cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì Hạ Lan Tuyết cười nhẹ, bỗng nhiên lại tiến lên bá đạo ôm lấy cánh tay Cơ Hoa Âm, như tuyên bố quyền sở hữu nhìn thiếu nữ kia hỏi, "Nghe cho kỹ, ta là nữ nhân của Cơ Hoa Âm."
"Khụ." Nàng vừa dứt lời, nam tử sau lưng thiếu nữ áo đỏ tựa hồ bị sặc, nhịn không được ho khan vài tiếng, gương mặt anh tuấn kia đều nghẹn hồng rồi.
Nam Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3209930/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.