"Làm càn, ngươi đang trêu Bản cung sao? Thói quen nho nhỏ của ngươi mà cũng dám đánh đồng với an nguy của thái tử? Ngươi đúng là muốn chết rồi." Hiền Phi trợn mắt quát.
Hạ Lan Tuyết lơ đễnh, từ từ giải thích, "Nương nương, dân nữ đúng là vì thái tử suy nghĩ, ngài nghĩ, nếu như dân nữ không được nghỉ ngơi tốt, sức khỏe không tốt, sức khỏe không tốt sao có thể chữa trị được bệnh cho thái tử? Không từ mà biệt, chính là lúc kê đơn thuốc, tay run một cái, liều lượng thuốc không đúng, hiệu lực của thuốc cũng không tốt, nếu mà bị mất ngủ, hoa mắt chóng mặt, mắt nhìn không rõ, không bốc đúng thuốc, lúc đó còn phiền toái hơn ."
"Ngươi." Sắc mặt Hiền Phi trở nên không tốt, khiển trách, "Ngươi đang uy hiếp Bản cung sao?"
"Không dám, chuyện ngủ của dân nữ là chuyện nhỏ, nhưng bệnh tình của thái tử là chuyện lớn ạ, dân nữ chỉ luận sự mà thôi, nương nương cố ý muốn dân nữ lưu lại, dân nữ tất nhiên phải lưu lại." Hạ Lan Tuyết vẻ mặt nhu thuận trả lời.
Hiền Phi lại tức không chịu được, cầm cái chén lên ném về phía Hạ Lan Tuyết, "Tiện tỳ lớn mật, ngươi là cái thứ gì, mà cũng dám nói chuyện như thế với bản cung!"
Kiếp trước Hạ Lan Tuyết nghe nói vị Hiền Phi này ỷ vào sự xinh đẹp, độc sủng hậu cung vài chục năm, ngang ngược, tính cách nóng nảy, ngay cả Hoàng hậu nương nương cũng không để vào mắt.
Hôm nay cuối cùng nàng được lĩnh giáo.
Cũng may, cái chén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3209923/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.