"Tiểu thư, ngài tỉnh."
Bên tai không ngừng vang lên tiếng gọi om sòm, Hạ Lan Tuyết dùng hết sức mở mắt, chỉ thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn đang lắc lư ở trước mặt mình.
Thấy nàng mở mắt, Thu Văn thở phào nhẹ nhõm, vừa dùng khăn lau chán cho nàng, vừa hỏi, "Tiểu thư, ngài vừa gặp ác mộng sao? Vừa rồi vừa khóc vừa mắng , thật sự là dọa người."
"Tiểu thư tỉnh chưa?" Lúc này, một nha đầu khác Thu Hương, bưng một chậu nước rửa mặt tiến vào.
Đem chậu để xuống, đi đến bên giường, nhìn về phía Hạ Lan Tuyết, cả kinh nói, "Sắc mặt sao lại khó coi như vậy? Thu Văn, ta nghĩ hay là mời đại phu đến bắt mạch cho tiểu thư."
Thu Văn cũng nhìn Hạ Lan Tuyết, thấy ánh mắt của nàng đăm đăm, cũng gấp, "Tiểu thư, ngài cảm thấy khó chịu phải không? Nô tỳ đi gọi đại phu ngay đây."
Nói xong, nàng xoay người rời đi, vừa ra khỏi cửa, gặp Đàn Hương đang vội vã đi đến.
"Thu Văn tỷ tỷ, tiểu thư tỉnh chưa?" Đàn Hương vội vã hỏi.
"Chuyện gì?" Thu Văn ở cửa hỏi.
Đàn Hương bĩu môi một cái, hừ nói, "Còn có thể có chuyện gì? Sáng sớm không biết nhị phu nhân trúng phải tà gì, cứ khẳng định nhị tiểu thư trộm trâm của nàng ta, giờ này đang náo loạn ở chỗ Trầm di nương đấy."
"Nháo liền nháo đi, đánh chết đã có quan phủ quản rồi." Thu Văn mặt trầm xuống, không vui nói.
Đàn Hương cảm thấy có chút kỳ lạ, nhỏ giọng hỏi, "Làm sao vậy?"
"Tối hôm qua có lẽ tiểu thư bị nhiễm lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/138519/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.