Chương trước
Chương sau
Long Cẩm chỉ đứng cạnh một bên, thở dài thật sâu. Ngày này vẫn phải tới, ngày hắn sợ nhất rốt cuộc đã tới, nhưng tới thời điểm chân chính, hắn không sợ, mà là giải thoát. Không có người nào nguyện ý cả đời sống ở trong cuộc sống mà toàn là dối trá.
Long Khê ngước mắt nhìn về phía Phượng Phiên: “Ngũ thúc, người thật sự yêu thương Khê nhi sao?”
Phượng Phiên ngẩn ra, không biết trả lời như thế nào, nhưng nhìn ánh mắt kiên quyết và nghiêm nghị của nam tử, lại làm cho hắn nhất thời buông hai cánh tay. Dưỡng dục Điện hạ hai mươi năm, hắn chưa bao giờ từng thấy nét mặt Điện hạ kiên quyết như vậy, lần đầu tiên, hắn cảm giác được Điện hạ trưởng thành, chân chính trưởng thành!
Long Khê chậm rãi xoay người, từ trên đài cao, từng bước từng bước đí về phía Mộ Dung Thánh Anh. Cuối cùng, hắn đứng ở trước mặt Mộ Dung Thánh Anh, mị hoặc cười một tiếng: “Ta không tranh với ngươi, ngươi muốn ngươi có thể cầm đi!”
Mộ Dung Thánh Anh lẳng lặng nhìn Long Khê, hồi lâu mới cúi đầu mở miệng: “Tại sao?”
Long Khê um ám cười một tiếng: “Ngươi không biết phải không? Ngươi không biết thật sao? Cùng là con, tại sao ngươi có thể hoàn toàn lấy được tình yêu của người, mà ta, người lại coi như ta không tồn tại?”
Mộ Dung Thánh Anh mắt sắc tối sầm lại, khiếp sợ nhìn Long Khê.
“Hai mươi năm qua, ta không có mẫu thân, ta chỉ có hai vị thúc thúc thừa nhận nuôi ta, ta coi bọn họ như phụ thân mà tôn kính. Buồn cười nhất chính là, hai mươi năm qua, ta một mực sống trong dối trá, vì lời nói dối này…” Long Khê  tuấn mỹ vừa động, um ám lạnh lẽo cười: “Ta quá mệt mỏi rồi, không muốn tranh với ngươi nữa, càng không muốn giành cùng ngươi, chỉ hi vọng ngươi có toàn bộ, chia cho ta một chút xíu, ta chỉ muốn Noãn Noãn, chỉ cần Noãn Noãn!”
Mộ Dung Thánh Anh đã không có cách nào để nói, mắt đen tĩnh mịch, lẳng lặng nhìn Long Khê.
Hắn là ca ca của mình, là ca ca cùng mẹ khác cha, nhưng mà đối với hắn, thế nhưng lại không có một tia tình cảm, chỉ có giờ khắc này.
“Ta sẽ không giao Noãn Noãn cho ngươi!” Mộ Dung Thánh Anh cúi đầu mở miệng, biết rõ như vậy rất tàn nhẫn, nhưng hắn vẫn từng câu từng chữ nói ra: “Ngôi vị Thánh hoàng vốn chính là của ngươi, chỉ cần ngươi nói, ta có thể không tranh, nhưng Noãn Noãn ta sẽ không giao cho ngươi!”
Long Khê ngẩn ra, chân mày nhíu chặt, hồi lâu, hắn cười nhẹ thành tiếng: “Mộ Dung Thánh Anh, tại sao ngươi lại tàn nhẫn như vậy? Ngươi đã có thế cả, tại sao lại không thể chia cho ta một chút?”
Mộ Dung Thánh Anh kiên quyết mở miệng: “Đó là không thể, Noãn Noãn đối với ngươi mà nói là một người đặc biệt, nhưng mà với ta, chẳng lẽ không phải?”
Long Khê cười khổ một tiếng, màu đỏ trong mắt đột nhiên bùng cháy lửa giận, hắn lạnh lùng nói: “Mộ Dung Thánh Anh, đã như vậy, vậy chúng ta liền dùng bản lĩnh của mình đi!”
Mộ Dung Thánh Anh trong lòng cứng lại, nhưng vẫn cười tàn nhẫn: “Ngươi sớm nên như vậy!” Nói xong, trực tiếp lui về sau một bước, lạnh lùng giằng co với Long Khê.
Hai người nói gì, người võ công thấp kém không nghe rõ ràng lắm, nhưng Long Kỳ thì nghe rõ ràng, hắn mặt mũi dữ tợn, đã không để ý tới có giữ được tôn nghiêm hay không.
Hắn đã sớm biết, Long Noãn Noãn này là họa thủy, không thể lưu lại, quả nhiên hôm nay đã ứng nghiệm.
Mộ Dung Thánh Anh cùng Long Khê bày ra tư thế, mọi người liền hưng phấn một hồi, mặc kệ ai thắng ai thua, Hộ Long kim quang cũng không phải ai cũng có thể nhìn thấy, vì vậy mọi người đều chà sát tay, chờ đợi thời khắc ngàn năm có một này.
Hai người lạnh lùng giằng co, hồi lâu vẫn không có động tĩnh. Người khác không hiểu, tuy nhiên chỉ có hai người trong cuộc mới rõ ràng. Bọn họ cũng không có Hộ Long kim quang, hiển nhiên không ai ra tay trước.
Vừa bắt đầu tất cả mọi người vẫn còn hoảng sợ bình ổn, theo thời gian từng giây phút trôi qua, từ từ có chút không nhịn được, rối rít châu đầu ghé tai, trong lòng tràn đầy suy đoán.
“Tại sao còn chưa bắt đầu?”
“Đúng vậy. rốt cuộc là sao?”
“Này, chờ chết người rồi, xin hai người nhanh chóng bắt đầu đi!”
“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta vẫn chờ bái kiến Thánh hoàng bệ hạ!”
Vừa bắt đầu bàn luận xôn xao, âm thầm suy đoán, cuối cùng mọi người càng lúc càng lớn mật, bọn họ rối rít lớn tiếng kêu, thúc giục hai người nhanh chóng bắt đầu.
Hai người tiếp tục duy trì, vẫn đứng vững bất động, giống như ngủ thiếp đi, căn bản không để ý tới tiếng kêu la phía dưới.
Phượng Phiên và Long Cẩm liếc nhau một cái, sau đó song song nhìn về phía Long Kỳ. Long Kỳ ánh mắt lạnh lẽo, đột nhiên ý bảo Phượng Phiên và Long Cẩm động thủ.
Nếu Mộ Dung Thánh Anh không ra tay, hắn sẽ bức bách phải ra tay!
Phượng Phiên và Long Cẩm nhận được mệnh lệnh, đột nhiên song song nhảy lên, xuất ra sức lực mãnh nhất, trong nháy mắt đánh về phía Mộ Dung Thánh Anh.
Kình phong thổi lẫn sát khí nồng nặc mà đến, Mộ Dung Thánh Anh không chống trả, chỉ có một con đường chết! Nếu như chống trả, Hộ Long kim quang có hay không vừa nhìn liền hiểu.
Cơ hồ trong nháy mắt mọi người đều hiểu ý đồ của Long Kỳ, mặc dù trong lòng có chút khinh thường, nhưng vẫn có thể xem biện pháp tốt để giải quyết được mặt giằng co hiện tại! 
Tất cả mọi người nhìn về phía Mộ Dung Thánh Anh, nhìn hắn âm thầm vận công ngăn cản.
_________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.