Editor: nhuandong
Trên cửa thành Hoàng cung, một bóng trắng đang đứng, ánh sáng yếu ớt, áo trắng tung bay… Khóe môi trắng bệch khó nén được kích động, hơi run rẩy, ánh sáng nhạt trong mắt ở trong đêm đen sáng ngời còn hơn cả đuốc trên tường thành.
Noãn Noãn nàng thật sự… Trong lồng ngực đột nhiên như bị một loại hạnh phúc bất chợt tới lấp đầy.
“Hoàng thượng, bọn họ trở lại!” Lãnh Cầm nhỏ giọng nói.
Mộ Dung Thánh Anh cúi mắt nhìn, quả nhiên, xa xa ngoài cửa thàng xuất hiện mấy điểm đen nhỏ. Mộ Dung Thánh Anh vội vàng đi xuống thành, đứng ngoài cửa thành, trong lòng khó có thể khống chế được kích động chờ đợi.
“Là hoàng huynh!” Đột nhiên, Mộ Dung Thánh Khuynh khẽ hô lên một tiếng, Noãn Noãn ngẩng đầu lên, mặc dù hính bóng người phía trước có chút mơ hồ, nhưng rõ ràng chính là Mộ Dung Thánh Anh.
Noãn Noãn dừng bước lại, nhỏ giọng nói: “Thập Nhất, ngươi đi về trước đi!”
Mộ Dung Thánh Khuynh sững sờ: “Đây là ý gì? Nàng…”
Noãn Noãn nhìn sắc trời, trời đã sắp sáng, nơi chân trời phía xa đã có kim quang như ẩn như hiện.
“Noãn Noãn, nàng sẽ không phải là…” Nghĩ đến khả năng đó, Mộ Dung Thánh Khuynh đột nhiên khẩn trương: “Lão Thất bị trừng phạt là đúng tội, hắn…”
“Không phải như vậy!” Noãn Noãn cắt đứt lời của hắn: “Lòng của ta lạnh lùng hơn so với tưởng tượng của ngươi nhiều, Thập Nhất, việc ngươi cầu xin ta ta đã làm, hiện tại chỉ muốn có chút không gian của mình mà thôi!”
Mộ Dung Thánh Khuynh chỉ có thể gật đầu một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-o-tren-tram-o-duoi/560475/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.