Editor: nhuandong
Noãn Noãn sững sờ, không hiểu được nguyên nhân gì mà hắn đột nhiên muốn bỏ trốn, đang do dự, Long Khê lại nắm chặt tay nàng, mang theo nàng rời đi.
“Cái đó…” Noãn Noãn vừa muốn mở miệng, ngoài cửa một bạch ảnh chợt đi vào, dùng tay kéo lấy Noãn Noãn vào trong lòng, dùng tư thế ôm đoạt lấy, lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Khê.
“Mộ Dung Thánh Anh!” Môi Long Khê khạc ra bốn chữ lạnh lẽo.
“Noãn Noãn sẽ không đi cùng ngươi, mời Điện hạ vẫn nên rời đi ngay!” Mộ Dung Thánh Anh cúi đầu mở miệng, tay nắm tay Noãn Noãn càng thêm chặt.
Noãn Noãn ngoái đầu lại hồ nghi nhìn chằm chằm Mộ Dung Thánh Anh, không hiểu vì sao đột nhiên hắn trở nên kiên trì như vậy. Từ khi gặp hắn, đến hôm qua rời đi, thái độ của hắn vẫn luôn mập mờ, chân mày khóa lại, khiến người nào nhìn lên đều thấy khó xử, không biết hôm nay vì sao hắn lại hiên ngang lẫm liệt đứng ở bên cạnh Noãn Noãn như vậy.
Long Khê mắt sắc tối sầm lại, hồng quang sâu kín ép người không mở mắt ra được, Phượng Phiên và Long Cẩm hai lão này hai mươi năm qua quả thật không uổng phí công sức, khi Long Khê tức giận, vẫn có uy nghiêm của Điện hạ Hộ Long điện: “Mộ Dung Thánh Anh, bản điện hạ đi, hiển nhiên sẽ mang theo Noãn Noãn đi, ngươi cho rằng một tên hoàng đế nhỏ nhoi như ngươi có thể ngăn cản bản điện hạ sao?”
Đây là từ khi Noãn Noãn lớn đến như vậy, mới nghe được một câu nói cực kỳ rung động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-o-tren-tram-o-duoi/560471/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.