“Ngươi phải đi?” Noãn Noãn kinh ngạc nhìn Kim Ưng, “Muốn đi đâu?”
“Đi làm việc, nàng sẽ không cho là ta cả ngày long đong vô vị không có chí tiến thủ mà có thể dựng lên Kim Ưng môn chứ?” Kim Ưng anh tuấn hất đầu về phía sau, sau đó thần bí nháy nháy mắt: “Huống chi hiện tại lại có thêm nàng ăn nhiều như vậy nữa. ít nhiều cũng phải xuống núi mang lương thực lên đây chứ!”
Noãn Noãn sững sờ, gương mặt nhỏ đỏ lên: “Thật ra ta không phải rất tham ăn, ngày hôm qua thực sự là tình huống đặc biệt!”
Kim Ưng cười ha ha, tiến lên trước: “Nàng giải thích như vậy là không muốn ta rời khỏi?”
“Ai không muốn ngươi chứ, chẳng qua là ta một mình ở chỗ này chưa quen cuộc sống ở nơi đây…” Noãn Noãn nhíu nhíu mày, đẩy cái mặt nạ hoàng kim của hắn đang ở gần.
“Ta đã thông báo cho Vân Ế rồi, trong tay hắn có mấy quyển bí tịch thiên hạ nhất tuyệt độc thuật, ở khắp thiên hạ đảm bảo là lợi hại nhất. Khoảng thời gian này ta không có ở đây, nếu nàng buồn bực, có thể đi xem một chút! Hơn nữa về Vân Tụ, nàng không cần phải lo lắng, nàng ấy là muội muội của Vân Ế, sẽ không có ác ý với nàng. Hơn nữa tối hôm qua ta đã cảnh cáo nàng ấy rồi, nàng ấy sẽ không tìm nàng gây phiền toái nữa!” Kim Ưng thu lại cợt nhã, chăm chú nói.
Noãn Noãn sững sờ, không ngờ bề ngoài nhìn hắn cà lơ phất phơ, tâm lại tinh tế như vậy, chỉ là… “Thì ra tối hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-o-tren-tram-o-duoi/560443/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.