Edit: Lăng Tử Nhi.
Noãn Noãn vui mừng: "Ngươi đã tỉnh?" Mộ Dung Thánh Anh chậm rãi nhếch khóe môi băng lạnh, đôi mắt xinh đẹp như tơ: "Đúng, trẫm đã tỉnh!" Hắn nhìn một vòng, hơi nhíu mày: "Tại sao chỉ có mình nàng? Trẫm xảy ra chuyện lớn như vậy, chắc hẳn không chỉ có mình nàng mới đúng?" Noãn Noãn sững sờ, vội vàng đáp lại: "Bọn họ đang ở bên ngoài!"
"Bọn họ là ai?" Nụ cười của Mộ Dung Thánh Anh vẫn dịu dàng như vậy, nhưng không hiểu tại sao Noãn Noãn lại cảm thấy hơi khác thường. "Mộ Dung Thánh Khuynh, còn có Lệ Phi và Diêu Thục phi nữa!" Noãn Noãn trầm thấp mở miệng.
"Lệ Phi cũng tới ư?" Mộ Dung Thánh Anh đột nhiên phấn khởi: "Hoàng hậu, nàng cũng mệt rồi, mau trở về nghỉ ngơi đi, trẫm không sao, nàng cho Lệ Phi tiến vào đi, trẫm đã rất lâu không nhìn thấy Lệ Phi rồi!"
Noãn Noãn sững sờ nhìn ánh mắt của Mộ Dung Thánh Anh, phát hiện hắn không giống đang nói giỡn, nhưng mà tại sao, tại sao Mộ Dung Thánh Anh lại đột nhiên đối với Lệ Phi...
"Chẳng lẽ Hoàng hậu đang ghen? Trước đây không phải hoàng hậu vẫn thường đuổi trẫm đến chỗ Lệ phi sao?" Mộ Dung Thánh Anh chậm rãi nhếch môi, vừa giống làm nũng lại vừa giống giễu cợt mở miệng.
Noãn Noãn chỉ có thể đứng lên, nhìn chằm chằm Mộ Dung Thánh Anh đang bất động. Mộ Dung Thánh Anh nhìn lại Noãn Noãn, con ngươi sáng lên nhưng đôi môi vẫn băng lạnh: "Hoàng hậu mau đi đi!"
"Được, để ta gọi nàng ấy vào!" Noãn Noãn đứng dậy, nhìn thật sâu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-o-tren-tram-o-duoi/560423/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.