Đoàn xe ngựa hoàng gia đi được một đoạn đường dài mà vẫn không thấy xe ngựa của Khuynh Thành.
Thị vệ tiên phong đi đầu liền vội vã báo cáo.
" Cho xe dừng lại! "
Mãn Vọng Triết nói xong đoàn xe ngựa hoàng gia lập tức dừng lại.
Vọng Xuyên vương gia và Nhiếp chính vương _ Mãn Vọng Bắc rất nhanh chóng liền hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bá quan và tất cả phi tần thì chỉ đứng một bên quan sát mọi chuyện.
Mãn Vọng Triết:
" Ngoài Vọng Xuyên và Nhiếp chính vương ra tất cả lập tức hồi cung."
Ý chỉ của thánh thượng họ cũng không tiện lên tiếng liền làm theo.
Kết quả sau đó ngoài ba người họ ra thì chỉ có khoảng mười cấm vệ quân theo cùng.
Vọng Bắc cúi người lụm mảnh vỡ trăm cài mà trước đó nàng tiện tay vứt đi từ dưới lên.
" Hoàng thượng ngài xem đây là gì?"
Đó là đồ hắn tặng nàng đương nhiên Mãn Vọng Triết vừa nhìn đã nhận ra.
Vọng Xuyên nhìn hắn.
" Hoàng huynh có khi nào nàng ấy để lại làm vật tình báo. "
Nghe y nói vậy hắn và Mãn Vọng Bắc khẽ thở dài.
Mãn Vọng Bắc:
" Hoàng đệ ngươi cũng thật ngày thơ!"
Còn về phần Mãn Vọng Triết hắn nhận lấy mảnh vỡ của trăm cài.
" Hoàng hậu nàng ấy đến chết còn không sợ chẳng lẽ lại sợ bị người ta bắt cóc. E rằng nàng ấy chọc ghẹo chúng ta thôi."
Nàng vứt đi một vật quan trọng như vậy ý tứ chẳng phải đã rất rõ ràng rồi sao?
Không muốn mang theo, ngại phiền phức.
Không đúng đắn chút nào!
Mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-ngang-tang/1325563/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.