Khuynh Thành cùng tiểu Thúy và tiểu An bước vào căn phòng tối của Khuynh Sắc cung.
Không gian này thường ngày nàng không cho người dọn dẹp nên bụi bặm bám đầy, có chút ẩm ướt.
Khuynh Thành nhìn nữ nhân mất đi cánh tay phải đang cố gắng dùng tay trái cầm cái gối ném về phía nàng.
" Đi ra, đi ra cho ta!"
Khuynh Vân la hét ầm ĩ, thậm chí còn gào khóc dữ dội.
Còn đâu khí chất tiểu thư, dáng vẻ xinh đẹp ngày nào.
Khuynh Vân của giờ phút này thật thảm hại.
Khuynh Thành bước về phía Khuynh Vân còn Tiểu Thúy và tiểu An thì giữ cô ta lại.
Nàng rút dao ra khỏi chiếc túi da hổ, đưa tới khuôn mặt xinh đẹp nhẹ nhàng lướt vài cái.
" Ngươi có tin bổn cung lỡ tay rạch nát mặt ngươi hay không?... Khuynh Vân tay phải đã không còn, ngươi bây giờ chỉ còn cái nhan sắc tầm thường này thôi. "
Nàng vừa nói vừa từ từ chạm nhẹ lưỡi dao vào từng chỗ trên khuôn mặt.
" Nếu đến cả thứ quý giá cuối cùng cũng mất đi thì đến lúc đó đừng nói là hoàng thượng mà đến cả ăn xin ngoài phố cũng không thèm nhìn ngươi dù...chỉ....một....cái. "
Khuynh Vân yêu hoàng thượng đến cỡ nào nàng không biết nhưng miễn là nữ nhân thì đa số sẽ coi trọng khuôn mặt của mình.
Hiện tại bởi vì cô ta còn có chút giá trị lợi dụng nếu không nàng cũng không ngại tiễn cô ta đến Suối vàng.
" Tránh ra....tránh ra...ngươi giết ta đi!"
Tàn phế rồi giờ cho dù có nhan sắc thì làm được gì.
Đẹp cũng không đẹp bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-ngang-tang/1325541/chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.