Mùa đông vào đầu tháng mười tiết trời lạnh buốt đến thấu xương, tuyết trắng phủ khắp mọi nơi.
Mãn triều cuối năm thứ sáu đương kim hoàng thượng lâm phải trọng bệnh qua đời.
Nhân cơ hội đó An quốc công _ Mãn Vọng An cấu kết với Lâm Sơn quốc thông qua cầu Thiên Hà kéo binh qua gây ra chiến tranh.
Lương vương gia_Mãn Vọng Bắc nhờ bức thư có bút tích của Khuynh Thành và cây trăm Phượng hoàng mà mượn được năm mươi vạn quân tinh nhuệ của Liên Sơn quốc cùng với ba mươi vạn quân có trong tay tập hợp lại.
Bày binh bố trận khiến cho quân của An quốc công đi giữa cầu Thiên Hà thì cây cầu gẫy đỗ, toàn quân rơi xuống biển, kẻ thì chết đuối người thì bị thương, số lượng quân còn sống chỉ vừa đủ bốn mươi vạn.
Mãn Vọng An trước đó đã chuẩn bị trước một đội quân trên dưới mười vạn người men theo đường bộ dọc cánh rừng phía nam thành Tây tiến thẳng vào hoàng cung.
" Thái tử, An quốc công phản nước hiện tại đang dẫn binh vào đây."
Mãn Vọng Triết nghe xong thì có chút không tin nhưng vẫn rất bình tĩnh cầm theo chiếu chỉ truyền ngôi, di thư đi tới đại diện chấn giữ ở đó.
Nhưng quân đội triều đình vì quân địch kéo tới bất ngờ nhất thời hoang mang phản ứng không kịp, chết vô số kể.
" Thái tử phi đang ở đâu?"
Đang lúc dầu xôi lửa bỏng Khuynh Thành lại chẳng thấy đâu,lỡ như có chuyện gì thì sao?
Thái giám đứng bên cạnh ấp a ấp úng nói:
" Nô...nô tài không biết!"
Lời vừa nói hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-ngang-tang/1325526/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.